TÌNH ĐẦU HAY TÌNH CUỐI - Trang 121

Bố cô không biết về chuyện tiền, nên ông đã chệch mục tiêu. “Bố

đừng nói vậy.” Ít nhất cô cũng cần giả vờ bênh vực Bram. “Đây chính là lý
do con không gọi bố. Con biết thể nào bố cũng sẽ khó chịu.”

“Khó chịu sao?” Bố cô cao giọng, càng làm vẻ chán ghét của ông

thêm kinh khủng. “Con đang cố hủy hoại đời mình đấy à?”

Không, cô đang cố cứu nó.

Paul ngả người ra sau y như ông thường làm những lúc cô quên lời

thoại thuở cô còn bé. “Và bố cứ tưởng chuyện tồi tệ nhất trong mớ bòng
bong này đã qua rồi.”

Cô biết ý ông là gì. Ông tôn thờ Lance, và ông đã rất giận khi họ chia

tay. Đôi khi cô ước ông cứ nói thẳng ra điều ông nghĩ, rằng đáng lẽ cô nên
đủ nữ tính để níu được chân chồng.

Ông lắc đầu. “Bố không nghĩ có lúc lại phải thất vọng đến thế này với

con.”

Lời ông khiến cô đau lòng, nhưng cô đang cô hết sức để trở thành

chính con người cô, nên cô bắt mình nặn ra một nụ cười rạng rỡ khác. “Bố
thử nghĩ xem, con mới ba mốt tuổi thôi. Con còn vô khối thời gian để cải
thiện bảng thành tích của mình.”

“Đủ rồi, Georgie,” Bram nói với giọng gần như vui vẻ. Anh trượt tay

khỏi eo cô. “Paul, để tôi nói thẳng cho ông. Giờ Georgie là vợ tôi, và đây là
nhà tôi, thế nên ông hãy cư xử cẩn thận, nếu không ông sẽ không được mời
đến thăm đâu.”

Cô hít mạnh một hơi.

“Thật sao?” Môi Paul cong lên.

“Thật.” Bram đi ra cửa. Nhưng ngay trước khi tới cửa, anh quay lại,

biểu diễn tư thế mời ra xưa cũ hoàn mỹ không thua gì anh đã làm trong vài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.