TÌNH ĐẦU HAY TÌNH CUỐI - Trang 163

Tôi đã tử tế với cô ấy.” Georgie chỉ nhớ mang máng về Rory thời ấy,

nhưng cô nhớ quá rõ thói quen làm khổ đoàn làm phim của Bram.

“Trợ lý thấp cổ bé họng thành người đứng đầu hãng phim Vortex

trong mười bốn năm,” anh nói. “Ai mà đoán được cơ chứ?”

“Rõ ràng là không phải anh.” Cô trao cho anh nụ cười chọc tức nhất

của cô. “Gieo nhân nào gặt quả nấy.”

“Tôi đoán thế.” Anh đeo vào một cặp kính phi công quyến rũ cực kỳ

ấn tượng. “Cùng đi khoe nhẫn của cô cho công chúng Mỹ nào.”

Họ biểu diễn đủ tư thế trước cánh thợ săn ảnh bên ngoài quán Coffee

Bean & Tea Leaf trên đại lộ Boulevard. Bram hôn tóc cô và mỉm cười với
các tay thợ ảnh. “Cô ấy không đẹp sao? Tôi là người đàn ông may mắn nhất
trên thế giới.”

Sau một năm khốn khổ trước công chúng, lời mê đắm giả tạo của anh

mang đến cảm giác như một làn hương xoa dịu linh hồn bầm dập của cô.
Điều đó thảm thương đến mức nào chứ? Cô giẫm lên chân anh để trả thù.

Chaz đang quay lại nhà sau khi quét dọn văn phòng của Bram thì thấy

tay trợ lý ục ịch của Georgie đang đứng cạnh bể bơi, nhìn xuống nước. Cô
đi tới chỗ cậu. “Anh không được ở ngoài này.”

Cậu nhấp nháy mắt sau cặp kính. Anh chàng này đúng là lộn xộn.

Mái tóc nâu xoăn tít xổ tung trên đầu, và bất kể cái người nào đã chọn cặp
kính quái đản kia hẳn cũng là một kẻ mù. Cậu mặc như một ông lão sáu
mươi tuổi béo ú, bụng phình ra trên thắt lưng còn cái áo sơ mi kẻ ca rô dáng
thụng thì căng nút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.