TÌNH ĐẦU HAY TÌNH CUỐI - Trang 177

gái châu Á ngay lúc này đây đang đi học thay vì bị ép bán thân cho những
tên dâm ô. Cô ta chắc sẽ giành giải Nobel Hòa Bình một ngày nào đó. Và
cô ta xứng đáng với nó. Việc đó hơi khó cạnh tranh đấy.”

“Tôi chắc chắn Lance đang bắt đầu phát hiện ra điều đó rồi.”

Tất cả những cảm xúc mà cô đã cố gắng hết sức để kiểm soát trào lên.

Tôi cũng quan tâm đến mọi người!

Anh chớp mắt. “Được rồi.”

“Tôi có quan tâm! Tôi biết có những người khốn khổ trên thế giới.

Tôi biết, và tôi sẽ làm gì đó.” Cô tự bảo mình hãy ngậm mồm lại, nhưng từ
ngữ cứ phun ra. “Tôi sẽ đến Haiti. Ngay khi tôi thu xếp được. Tôi sẽ kiếm
thiết bị y tế rồi mang chúng đến Haiti.”

Anh nghiêng đầu. Một khoảng im lặng dài dằng dặc. Khi cuối cùng

cũng cất tiếng, thái độ của anh dịu dàng lạ thường. “Cô không nghĩ như thế
là hơi... lạnh lùng sao? Sử dụng nỗi đau khổ của một đất nước để lên báo?”

Cô vùi mặt vào tay. Anh nói đúng, và cô ghét chính mình. “Ôi, Chúa

ơi, tôi thật khốn nạn.”

Anh quay vai cô lại rồi kéo cô vào ngực anh. “Tôi cuối cùng cũng kết

hôn, và tôi đã nhặt phải người lẩn thẩn nhất L.A.”

Cô thật xấu hổ và cô không tin sự thương cảm của anh. “Anh luôn có

gu phụ nữ dở tệ.”

“Và đầu óc hạn hẹp.” Anh đưa ngón tay nâng cằm cô lên. “Dù tôi rất

thông cảm với sự suy sụp tinh thần đáng xấu hổ vừa rồi của cô, nhưng hãy
quay lại những vấn đề cấp bách hơn nào.”

“Thôi đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.