TÌNH ĐẦU HAY TÌNH CUỐI - Trang 233

Hơi thở của anh biến thành những tiếng thở dốc rời rạc, nhưng anh

không cố đẩy mình vào trong cô. Thay vào đó, anh cho cô tất cả lượng thời
gian cô cần để chấp nhận anh. Và cô tận dụng lợi thế đó. Lợi thế tinh quái.
Ngay khi chật vật mãi mới vào được vài phân, cô lại rút ra và bắt đầu lại từ
đầu. Vai anh ướt đẫm mồ hôi. Cô chẳng quan tâm đến nhu cầu của anh -
xem liệu cô có làm hài lòng anh không. Cô không quan tâm đến cảm xúc
của anh, mơ mộng của anh, cái tôi của anh. Tất cả những gì cô quan tâm là
anh có thể làm gì cho cô. Và nếu anh không làm cô thỏa mãn - nếu, đến
cuối, anh hóa ra là một tên bỏ đi - cô sẽ không dựng nên những lời bào chữa
cho anh như cô đã làm với Lance. Thay vào đó, cô sẽ ca cẩm vừa ầm ĩ vừa
dai dẳng cho đến khi anh nhận thức rõ. Tuy nhiên điều đó có vẻ là không
cần thiết.

“Cô sẽ phải trả giá cho việc này,” anh rít qua hàm răng nghiến chặt.

Nhưng anh vẫn để cô làm như cô muốn cho tới khi cô đờ đẫn tới mức phải
từ bỏ trò chơi. Chỉ đến lúc đó anh mới bấm tay vào mông cô và kéo cô
xuống người anh thật mạnh.

Họ không thể phát ra một âm thanh nào. Chỉ có một bức tường mỏng

che chắn họ khỏi cảnh phơi bày. Anh vùi mặt vào ngực cô và chà xát cô ở
nơi cơ thể họ gặp nhau. Cô ưỡn người ép vào tay anh, ngửa đầu ra sau, tóm
chặt vai anh, và hòa vào anh trong một chuyến đi thầm lặng, hoang dại.

Không yêu anh. Chỉ sử dụng anh.

Anh run lên. Cô ngửa đầu ra sau.

Giải phóng...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.