TÌNH ĐẦU HAY TÌNH CUỐI - Trang 359

“Cô hiểu.”

“Cháu - cháu cần bảo đảm rằng ý kiến của cháu là điều duy nhất được

xem xét.”

“Mỉa mai thay.” Laura cười khô khốc. “Ừ. Phải, cô hiểu. Hãy cho cô

biết ngay khi cháu thuê được một đại diện mới. Cô sẽ... cố chuyển giao trơn
tru hết mức có thể. Chúc may mắn, Georgie.”

Laura gác máy. Không nài nỉ. Không gắt gỏng. Georgie cảm thấy

buồn nôn. Cô gục trán lên bàn. “Thật không công bằng. Bố thiết lập luật và
tôi làm theo. Giờ cô ấy lại phải trả giá.”

Bram lấy điện thoại khỏi tay cô và gác lại vào giá. “Laura đã biết tình

cảnh đó không hề ổn. Lẽ ra cô ấy đã phải làm gì đó.”

“Dẫu vậy...” Cô ép mặt vào khuỷu tay.

“Dừng lại.” Anh nắm vai cô để kéo cô ngồi ngay dậy. “Đừng có chỉ

trích bản thân em nữa.”

“Anh nói thì dễ thôi. Anh đã quen tỏ ra tàn nhẫn rồi.” Cô đẩy mình

dậy khỏi ghế.

“Tôi rất thích Laura,” anh nói, “và cô ấy hẳn đã có thể là một đại diện

tử tế cho em. Nhưng không phải khi cô ấy phục vụ đến hai chủ nhân.”

“Bố tôi sẽ không bao giờ nói chuyện với tôi nữa.”

“Em không may mắn đến thế đâu.” Anh ngồi ghé lên mép bàn cô.

“Vậy điều gì đã mang thời kỳ u ám của Georgie đến vậy?”

“Bố muốn chơi bài. Ông còn tóe nước vào tôi lúc ở bể bơi.” Cô đá giỏ

rác, việc đó chẳng giúp được gì ngoài làm ngón chân cái của cô đau điếng
và hất tung rác ra khắp thảm. “Chết tiệt.” Cô quỳ xuống để dọn đống rác
rưởi. “Giúp tôi đi trước khi Chaz thấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.