Không, cô không tin điều ấy. Cô yêu Bram theo một cách sáng suốt
chưa từng có trong tình yêu của cô với chồng cũ, không có những lăng kính
hồng hay những choáng váng dại dột, không một giấc mơ lọ lem hay tin
tưởng nhầm lẫn rằng anh sẽ đưa đời cô vào trật tự. Những gì cô dành cho
Bram thật lộn xộn, trung thực, và sâu sắc. Anh mang lại cảm giác như...
một phần của cô, cả tuyệt nhất và tệ nhất. Như một người cô muốn đồng
cam cộng khổ, sẻ chia chiến thắng và tai ương, sẻ chia các ngày lễ, ngày
sinh nhật, mỗi ngày.
“Tuyệt diệu,” người phỏng vấn cô nói. “Cuối cùng tôi cũng làm cô
khóc được rồi. Cứ như Barbara Walters ấy.”
Georgie tắt máy quay đi và vùi mặt vào tay.
Georgie đã đi gần hai tuần, và Aaron là nguồn tin tức duy nhất của
Bram. Trợ lý riêng của Georgie đã tự nhận về mình phần việc tiết lộ một
loạt truyện hư cấu cho báo chí. Cậu ta đã chi tiết hóa quyết định đi nghỉ của
Georgie trong lúc Bram làm việc và đồng thời bịa ra những mô tả dài dằng
dặc về những cuộc gọi lãng mạn giữa cặp đôi mới cưới. Những câu chuyện
bịa đặt của Aaron giữ đám báo chí tránh xa, nên Bram không sửa lại.
Ngôi nhà cây tiếp tục tiến tới mà không có phức tạp nào lớn, dù họ
vẫn chưa tuyển xong vai. Anh đáng ra phải thấy mình như bay trên mây,
nhưng về căn bản anh chỉ muốn tìm người buôn thuốc phiện cũ của mình.
Thay vào đó anh chôn mình trong công việc, để giữ lũ quỷ dữ tránh xa.
Tối thứ Hai, Chaz chờ anh khi anh từ xưởng phim về nhà, một cuốn
sách nấu ăn mới trải trên bàn bếp thay vì quyển bài tập GED mà cô vẫn
chưa mở ra. Cô nhảy dựng lên khi anh xuất hiện. “Em sẽ làm một cái