TÌNH ĐẦU HAY TÌNH CUỐI - Trang 471

Nhưng cậu dường như hiểu được những gì cô đang nghĩ. “Nếu cô

không giúp tôi, tôi sẽ vẫn béo. Mỗi người giỏi một việc khác nhau. Tôi vốn
luôn giỏi việc học, nên giờ đến lượt tôi giúp đỡ cô. Tin tôi đi. Tôi sẽ không
xấu tính gần bằng cô đối xử với tôi đâu.”

Cô đã xấu tính với anh. Cả với Georgie nữa. Cô duỗi chân ra. Da cô

trắng bệch như ma cà rồng, và cô thấy một chỗ nhỏ xíu cô đã bỏ qua khi
cạo lông. “Xin lỗi.”

Nghe giọng cô hẳn phải thành thực lắm bởi vì anh không bỏ qua

chuyện này. “Cô phải ngừng tỏ ra quá cục cằn với mọi người. Cô nghĩ làm
thế khiến cô trông thật dữ dằn, nhưng nó chỉ khiến cô có vẻ đáng thương
mà thôi.”

Cô bật dậy khỏi khăn tắm. “Đừng có nói thế!”

Cậu ngước lên nhìn cô. Cô trừng trừng nhìn lại, tay cô thẳng đờ hai

bên người và bàn tay nắm chặt lại.

“Ngừng làm trò vớ vẩn đi, Chaz.” Giọng cậu có vẻ mệt mỏi, như thể

cậu đã phát ngấy cô. “Đến lúc cô phải trưởng thành và bắt đầu hành xử như
một con người tử tế rồi.” Cậu từ tốn nhỏm dậy. “Cô và tôi là bạn thân,
nhưng phân nửa thời gian tôi xấu hổ về cô. Như cái trò nhảm nhí với
Georgie chẳng hạn. Bất kỳ ai có mắt cũng có thể thấy chị ấy đang cảm thấy
đau khổ thế nào. Cô không cần phải làm điều ấy tệ hơn.”

“Cảm giác của Bram cũng tệ như thế thôi,” cô bắt bẻ.

“Điều đó chẳng biện minh được cho cái cách cô nói chuyện với chị

ấy.”

Cậu trông như thể cậu sẵn sàng bỏ cuộc với cô. Cô muốn khóc, nhưng

cô sẽ tự tử trước, nên cô mở toạc cái váy khoác ngoài ra và ném xuống cát.
Cô cảm giác thật trần trụi, nhưng Aaron chỉ nhìn mặt cô. Khi cô ở trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.