TÌNH ĐẦU HAY TÌNH CUỐI - Trang 73

bộ râu lún phún vàng rực và một hình xăm mới toanh bao tròn quanh bắp
tay ngay dưới ống tay áo phông bó khít của anh làm cô rùng mình. Anh vắt
một chân qua tay ghế và hớp một ngụm từ ly rượu của mình, mắt anh vẫn
dán vào cô.

Cô cố nghĩ ra thứ gì đó khôn ngoan để nói. “Bữa tiệc tuyệt vời đấy.”

Anh trao cho cô nét mặt chán chường quen thuộc, châm một điếu

thuốc nữa, và nheo mắt nhìn cô qua làn khói. “Cô đâu có được mời.”

“Đằng nào tôi cũng đã đến.”

“Có nghĩa là bố thân yêu đi khỏi thành phố hả.”

“Tôi đâu có làm tất cả những gì bố tôi bảo.”

“Theo như tôi thấy thì không phải thế.”

Cô nhún vai, cố ra vẻ lạnh lùng. Anh hẩy tàn thuốc xuống thảm. Cô

chưa bao giờ nghĩ ra mình đã làm gì để phải nhận sự chán ghét từ anh trừ
chuyện cô được trả lương cao hơn, mà đó cũng chẳng phải lỗi của cô.

Anh chĩa cốc rượu về hướng boong tàu. “Bữa tiệc đang trở nên hơi

quá hoang dã với cô hả?”

Cô muốn bảo anh rằng nhìn con gái hạ nhục bản thân khiến cô khó

chịu, nhưng anh vốn đã nghĩ cô là một đứa cứng nhắc rồi. “Không hề.”

“Tôi không tin cô.”

“Anh thì biết gì về tôi. Anh chỉ tưởng là mình biết thôi.” Cô cố làm ra

vẻ bí ẩn và có lẽ điều đó có tác dụng bởi vì mắt anh lướt khắp người cô theo
cái cách khiến cô cuối cùng cũng cảm thấy như là anh đang thực sự nhìn cô.

Những lọn tóc xoăn vàng cam của cô xù lên vì hơi ẩm, nhưng lớp

trang điểm của cô trông rất đẹp. Cô đã dùng phấn mắt màu đồng và son môi
màu be để thu gọn miệng. Chiếc váy da báo không phải thứ mà Scooter

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.