TÌNH ĐẦU TRAO ANH - Trang 97

Hầu tước thử xem sao. Trong tình huống xấu nhất, chàng có thể đi bộ về
nhà.

Giống như nhiều con ngựa, Victory sẽ tự quay về tàu ngựa, nơi nó được
chăm sóc tốt.

Hầu tước ngồi xuống thân cây đổ cạnh Lacla.

Chàng bỏ mũ và để xuống bên cạnh.

- Con ngựa anh cưỡi thật tuyệt! - Cô nói.

- Tôi đã muốn cưỡi nó ngay khi tôi nhìn thấy. - Hầu tước trả lời - Và vì mọi
người đã đến cuộc đua, trừ cô nên tôi đã có cơ hội.

- Em chắc là anh rất thích. - Cô nói - Em rất muốn nhìn thấy anh cưỡi ngựa.
Em tin là anh cưỡi ngựa giỏi như lúc anh đánh xe.

- Đó là lời khen ngợi mà tôi muốn nghe. - Chàng mỉm cười - Và theo như cô
nói, tôi hình dung cô cũng cưỡi được ngựa.

- Bất cứ khi nào có cơ hội. - Lacla nói - Khi bác Laurence còn sống, bác ấy
rất tốt, luôn cho phép em và Peter cưỡi bất cứ con ngựa nào trong tàu ngựa
của ông.

- Tôi có thể đoán là từ khi cô đến sống với lệnh bà, thì cô không còn được
phép nữa.

- Đúng! - Lacla nói thấp giọng - Bác ấy luôn làm cho em không có thời gian
để cưỡi ngựa nữa bằng cách... luôn làm cho en bận rộn.

- Đó là lý do làm cô không đến cuộc đua hôm nay? - Hầu tước hỏi.

Có một chút yên lặng và Lacla lại quay đi như thể cô ngượng ngùng.

- Tôi đang đợi câu trả lời. - Chàng nói sau một lát mà cô im lặng.

- Tối hôm qua... anh rất tuyệt... và đã cứu em, - Lacla nói - nên em đã... hy
vọng là sẽ có dịp để... cảm ơn anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.