TÌNH ĐẦU TRONG VŨ TRỤ - Trang 12

con gái xung quanh thì như một lũ tâm thần cứ khiêu khích tôi. Đứa thì hô
“Đường Quả, bạn là thần tượng của bọn tớ”, đứa lại hô “Đường Quả, bạn là
niềm tự hào của lớp số 6 chúng ta”.

Thăng Lý Nguyên, lớp trưởng phụ trách lớp tôi chạy lại nói: “Đường

Quả, đợi đến khi khóa tập quân sự kết thúc bạn muốn theo đuổi ai thì theo
đuổi nhưng bây giờ là trong thời gian tập quân sự bạn làm thế này sẽ ảnh
hưởng đến kết quả của tập thể, tinh thần tập thể của bạn biến đâu mất rồi?”

Oan cho tôi quá, vốn dĩ tôi làm gì có tinh thần tập thể đâu, làm sao tôi

biết nó biến đi đâu được? Bị Lý Nguyên xả cho một trận như thế, mặt tôi
tối sầm lại, tôi tức đến tím tái mặt mày. Đợi đến khi tôi hít đất xong mà
không đứt hơi chết thì chắc hẳn cái danh anh hùng xả thân vì nghĩa ấy sẽ
loan truyền ầm ĩ lên. Đứng nghiêm dưới trời nắng tôi bắt đầu thấy hoa mắt
chóng mặt, tôi hậm hực trừng mắt lườm thầy Diệp. Nhưng anh ta vẫn đứng
nghiêm, mắt không hề liếc sang tôi tí nào, hi vọng trong tôi tắt ngóm. Tôi
chỉ còn nghe thấy tiếng Trương diêm vương hô to “đằng sau, quay”, tôi vừa
quay lại thì cả người đổ rầm xuống như bị trúng đạn.

“Trời ơi, máu…”

“Hả, chết rồi à? Chết rồi à?”

Tôi nằm sấp trên sân, đau đến tê dại cả người, có gì ướt ướt chảy trên

mặt. Ngay lúc đó có đôi tay nào đó lật người tôi lại rồi lấy khăn rịt vào mũi
và bế xốc tôi lên, “những người khác tiếp tục tập luyện!” tiếng hô rõ rang,
tôi từ từ mở mắt ra, chính là thầy Diệp đẹp trai.

Anh bế tôi chạy vào trong, máu mũi tôi chảy càng lúc càng nhiều.

Đó là lần đầu tiên và Diệp Bổng chạm rất gần vào nhau, anh bế tôi

chạy xuyên qua những hàng lính xanh ngắt, anh giống như một vị thần
đáng yêu đang bế nữ thần của mình chạy vụt vào giáo đường, những bước
chân liên hồi, nhanh như chớp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.