TÌNH ĐẦU TRONG VŨ TRỤ - Trang 166

việc này vẫn chưa là gì, đời người có ai là không đôi lần mắc phải những
sai lầm?

Lúc Diệp Bổng gọi điện thoại cho tôi, dự báo thời tiết ở thành phố B

nói ngày mai và ngày kia trời sẽ có mưa nhỏ đến mưa vừa. Tôi đứng trước
cửa nhìn xuống sân thấy lũ trẻ đang chơi máy bay điều khiển từ xa, tiếng
máy bay vù vù rất to, tiếng bọn trẻ cười cũng to nên tôi nghe không rõ tiếng
của Diệp Bổng lắm.

“Đường Quả, chúng ta ra ngoài gặp nhau một chút đi, em chọn phòng

và địa điểm đi.” Câu cuối cùng anh nói.

Tôi đang im lặng như một kẻ điếc bỗng tinh tường hẳn lên, tôi nói,

“Vậy thì tối đi, tối nay nhé.”

Cuối cùng chúng tôi cũng hẹn nhau ra nhà hàng KFC ở đường Đông

Phong, ở đó khách đông nghịt, lại gần cổng chợ. Buổi chiều tôi đến nhà trẻ
đón Tiểu Lê về, tôi nhét vào túi mấy bộ quần áo để thằng bé thay đổi, nhét
cả một cuốn album mà tôi đã chuẩn bị sẵn từ trước. Cũng có lúc tôi thật sự
phục mình thông minh nhanh nhẹn, trước đây tôi đã đoán trước rồi sẽ có
một ngày như thế nên tôi đã rửa hết ảnh từ nhỏ đến lớn của Tiểu Lê ra làm
thành một quyển album, mỗi kiểu tôi rửa làm hai tấm.

Tôi đến trường đón Diệp Lê, trẻ con dù có thông minh thì cũng vẫn là

trẻ con, rất dễ dỗ, tôi chỉ cần nói là sẽ đưa nó đi ăn KFC là nó nhảy cẫng
lên đi cùng tôi. Đúng là mấy thứ đồ ăn của nước ngoài như thế này không
những ảnh hưởng đến sức khỏe của những mầm non của Tổ quốc mà còn
hủy hoại cả tâm hồn thơ ngây của chúng.

Trên taxi, tôi đặt con ngồi trên đùi, thằng bé khó chịu bảo mẹ, “Mẹ ơi,

con muốn tự ngồi xuống cơ.”

“Ngồi trên đùi mẹ thì mới cao chứ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.