TÌNH ĐẦU TRONG VŨ TRỤ - Trang 34

“Câu này lấy từ cuốn “Thước Kiều Tiên” của nhà văn thời Tống tên là

Tần Quan.”

Nữ văn sĩ trẻ tuổi Đường Quả thể hiện tâm trạng của Tần Quan rất chi

là bình thản, “trong thế giới của tớ không có hình bóng người ấy.”

Nữ văn sĩ Kha Hạnh Hương đứng lên đòi lại công bằng cho người đã

khuất, “Thế giới của cậu thật nhỏ bé, mau làm mối người ấy cho tớ đi.”

Triệu Đa Dương đi vệ sinh về, nhìn thấy tôi và Hạnh Tử đang xem

thời sự liền ngó đầu vào xem. Trong ti vi có quay cảnh một chiến sĩ trẻ
đang miệt mài dọn tuyết, nếu so với cô phóng viên đang khoác trên mình
chiếc áo ấm dày thì anh ăn mặc có vẻ mong manh, mũi anh lạnh đỏ ửng
lên. Cô phóng viên đưa mic ra vui vẻ phỏng vấn: “Xin hỏi anh năm nay bao
nhiêu tuổi ạ?”

Người chiến sĩ ngại ngùng nhìn vào ống kính trả lời, “Tôi hai mươi

tuổi.”

“Anh vào bộ đội mấy năm rồi?”

“Tôi vào được hai năm rồi.”

Cô phóng viên ân cần như một người mẹ, “Anh có nhớ nhà không?

Chương trình của chúng tôi hôm nay phát cho khán giả truyền hình toàn
quốc, cũng có thể cha mẹ anh đang theo dõi trước màn ảnh nhỏ, nếu anh có
điều gì muốn chia sẻ thì hãy nói trước ống kính vì tôi tin rằng cha mẹ anh
nhất định sẽ nghe thấy.”

Người chiến sĩ ấy nhìn vào ống kính nhưng vẫn còn ngập ngừng nói,

“Bố mẹ à, tết năm nay con không về thăm nhà được, doanh trại chính là
nhà của con rồi, bố mẹ cứ yên tâm, con nhất định sẽ học tập tốt trong đây
để sau này đền đáp Tổ quốc!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.