TÌNH ĐẦU TRONG VŨ TRỤ - Trang 38

Trương Miên nhìn tôi mắt sáng lên, “Quả Quả, gặp được anh trai

khiến em vui mừng phát điên à?”

Thật sự tôi muốn ói cho anh thấy, nhưng nhìn anh ta có vẻ gì đó rất

ngố, cô tình địch cũng vậy, đặc biệt cô tình địch này xinh đẹp duyên dáng
giống như một trái quả chín mọng, đẹp từ trong ra ngoài. Tôi chẳng quan
tâm, tháo giày vất xuống đất, chạy lại ôm chầm lấy Trương Miên nói ngọt
lịm: “Anh trai, em nhớ anh đến chết mất.”

Anh lính giải phóng ấy cũng không đỡ nổi viên đạn ngọt ngào ấy của

tôi, xoa đầu tôi cười như nắc nẻ, “Quả Quả của anh lớn thật rồi, chẳng trách
lại dịu dàng thế.” Ánh mắt của anh đổ đồn vào Hạ Văn Kỳ, người đang
đứng ở cửa, hổ giấy thì vẫn là hổ giấy, bây giờ còn mắc bệnh ngắn não nữa
chứ, anh hỏi, “Đây là… bạn trai em à?”

Hạ Văn Kỳ gật đầu, mặt không hề có biểu lộ gì nói, “Chào các anh,

em là Hạ Văn Kỳ, là bạn cùng lớp với Đường Quả.”

Lần này thì tôi thật sự muốn nói, lúc này mà nói ra mấy câu để phủ

nhận những điều nó nói thì chắc chết?! Đúng là vô văn hóa, thật đáng sợ!
Tôi vội ngoái đầu nhìn Diệp Bổng, anh đang đưa cốc nước cho Trác
Nguyệt, miệng cười toác ra nhìn thấy cả cơm sáng vẫn mắc trong cổ, không
biết anh đang vui chuyện gì nữa.

Tôi đảo mắt nhìn quanh, chỉ vào cái ghế nói, “Hạ Văn Kỳ, cậu ngồi

chỗ kia đi, không được ăn nhiều đâu đấy, nghe rõ chưa!”

Trương Miên cười phá lên, “Hôm nay Diệp Bổng mời cơ mà, em

không cần phải tiết kiệm cho nó, cứ chọn tự nhiên.”

Mắt Diệp Bổng liếc sang, cằm dựa vào vai Trác Nguyệt, vui vẻ nói,

“Không vấn đề gì, Trác Nguyệt đã nói là hôm nay anh chi tiền rồi.” Trác
Nguyệt đập yêu cho anh một cái vào đầu, Diệp Bổng ấm a ấm ức nháy mắt,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.