TÌNH LÀM SAO YÊU - Trang 199

khắc này của chúng tôi, tôi ngước lên và thấy nước mắt lăn dài trên
má cô ấy trong lúc cô ấy đọc một mảnh giấy trên tay. Tôi vội nhổm
dậy.

“Amelia, sao thế?”
“Mẹ mình...” cô ấy chìa cho tôi mảnh giấy viết tay – “không phải là

mẹ mình.”

Amelia yêu dấu của mẹ,
Mẹ xin lỗi vì đã không chăm sóc con được như đáng lẽ mẹ nên làm.

Khi con lớn lên, mẹ mong con sẽ hiểu rằng mẹ đã quyết định hoàn
toàn là vì tình yêu và không vì điều gì khác. Mẹ tin con sẽ được an
toàn và yêu thương trong vòng tay của Magda và Len. Mẹ sẽ luôn luôn
nhớ về con.

Mãi yêu con.
Mẹ của con.

Trở lại căn bếp của Amelia, tôi đọc to bức thư cho Amelia và Elaine

nghe. Amelia đi đi lại lại trong phòng, chuyển từ bất ngờ sang buồn
bã, và giờ thì là cáu kỉnh bực bội, khiến Elaine và tôi sợ không dám
nói gì. Elaine đang lựa lựa những vật trong chiếc hộp: Đôi giày em bé,
một chiếc áo ghi-lê bằng len, một chiếc mũ, một cái váy, một cái trống
lắc và vài thứ khác.

“Chúng được làm bằng tay hết này,” cô ấy nói, ngắt ngang bài

nguyền rủa của Amelia.

“Vậy thì sao?” Amelia nạt. “Đó chẳng phải vấn đề cần quan tâm.”
“Chậc, đây là đăng ten kiểu Kenmare

[12]

.”

“Ai thèm quan tâm nó là đăng ten kiểu nào?” Amelia lại gắt.
“Thì đâu có nhiều người làm được cái này đâu, ngay cả bây giờ

cũng thế, vậy thì vào những năm bảy mươi chỉ có một nơi duy nhất
làm ra thứ này thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.