TÌNH LÀM SAO YÊU - Trang 200

Amelia dừng đi qua đi lại và nhìn Elaine, gương mặt như mới vừa

được giác ngộ.

“Khoan đã nào,” tôi phải ngăn sự ngớ ngẩn này lại gấp. “Đừng vội

kết luận vậy chứ. Tớ chắc cái này có thể được làm bởi bất kỳ ai trên
thế giới này, Elaine. Chúng ta không nên khơi cho Amelia hy vọng tìm
thấy bố mẹ ruột của cậu ấy chứ.”

“Tìm bố mẹ tớ ư?” Amelia thì thào, kinh ngạc. Như thể cô ấy chưa

suy nghĩ đến việc đó. Cô ấy đã quá băn khoăn về việc tại sao bố mẹ
nuôi của mình giữ bí mật không cho cô ấy biết và sao họ có thể nói dối
cô ấy lâu như vậy mà chưa nghĩ tới khả năng đi tìm bố mẹ đẻ của
mình.

“Tất cả những gì tôi đang nói là đây là đăng ten kiểu Kenmare,

được làm với cả tình yêu và tâm huyết. Tôi biết, vì tôi từng học một
lớp móc đăng ten để gặp gỡ các chàng trai. Từng thứ một trong cái
hộp này đều chỉ về Kenmare. Đăng ten là đăng ten kiểu Kenmare còn
những cái áo len là từ Quills

[13]

, cũng ở Kenmare.”

“Làm sao mà cậu biết hoa văn trên áo len là từ Quills được,” tôi vội

nói để lái cái ý tưởng này sang hướng khác.

“Trên đây có nhãn tên nè,” Elaine chìa nó ra cho tôi xem. Cô ấy

ngước nhìn Amelia. “Amelia, tôi nghĩ mẹ đẻ của cô đang ở Kenmare.”

“Lạy Chúa,” tôi mệt mỏi xoa mặt. Chúng tôi sẽ có một đêm dài đây.

Adam đã quay lại căn hộ của Amelia và được nghiêm khắc giao cho
nhiệm vụ phải hoàn thành bức tranh ghép một ngàn năm trăm mảnh
tôi mua cho anh ấy. Anh ấy đã chẳng ấn tượng chút nào và không
thích thú gì với bức ghép tranh sơn dầu hình đại dương trong cơn bão
mà tôi cùng ghép với anh ấy cả tiếng đồng hồ mỗi ngày, thế nên tôi lên
mạng mua bộ hình một cô gái để ngực trần trên bãi biển, sáng hôm đó
hàng giao tới nơi. Tôi đoán anh ấy sẽ không bắt đầu từ đường viền với
bộ này đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.