TÌNH LÀM SAO YÊU - Trang 23

tôi còn nhớ ngày hôm đó trời nắng rất đẹp, ngày nắng đầu tiên sau một
mùa đông dài lạnh giá. Mấy chị em chúng tôi đến đó để xem bố chơi.
Nguyên cả câu lạc bộ cổ động viên cũng đến, tôi còn nhớ mùi bia, và
vị mặn của những gói đậu phụng mà tôi nhai liên tục. Gần hết trận
đấu, đến lượt bố đánh bóng; tôi có thể nhìn thấy gương mặt căng thẳng
của bố, gương mặt chúng tôi không ngày nào là không thấy trong suốt
mấy tuần qua, gương mặt u ám với cặp mắt gần như biến mất hẳn dưới
hàng lông mày. Lần thứ ba bố đánh bóng, đội bên kia hoàn toàn đoán
trật hướng nên đón hụt bóng. Bóng bay vào tam trụ môn, thế là tay đó
bị loại. Bố hét lên mừng rỡ và vung tay đấm mạnh vào không khí, tất
cả mọi người xung quanh chúng tôi vỡ òa trong tiếng hò reo. Thoạt
tiên, sự cuồng loạn đó làm tôi sợ, như thể tất cả đều bị nhiễm một loại
vi rút lạ mà tôi hay thấy trong những bộ phim về thây ma, còn tôi là
người duy nhất chưa bị nhiễm. Nhưng rồi tôi nhìn gương mặt bố, và
tôi biết tất cả đều không sao. Bố đang toe toét cười hết cỡ, và tôi cũng
nhớ vẻ mặt các chị của tôi nữa. Hai người ấy cũng chẳng hào hứng
lắm với môn cricket – thật ra hai chị cứ ca cẩm suốt trên xe vì không
được đi chơi với bạn bè trên đường mà phải đến đây – nhưng họ đang
nhìn bố ăn mừng, nhìn bố được đồng đội nhấc bổng trên vai, và họ
cười, và tôi nhớ đó chính là lúc tôi nghĩ chúng tôi rồi sẽ ổn cả.

Tôi đến chốn xưa để tìm lại cảm giác đó, nhưng khi đến nơi, tôi chỉ

thấy một công trình hoang tàn và Simon.

Tối đó khi từ bệnh viện về, tôi tiếp tục công cuộc tìm kiếm những

nơi làm tinh thần tôi phấn chấn. Suốt sáu tuần nay tôi vẫn chỉ giậm
chân ở giai đoạn này. Tôi đã quay lại trường tiểu học, một sân bóng rổ
nơi tôi đã hôn một anh chàng cực “hot”, trường đại học, nhà của ông
bà tôi, khu vườn ông bà hay dẫn tôi đến, câu lạc bộ quần vợt hè nào tôi
cũng đến chơi, và rất nhiều nơi chốn của những kỷ niệm đẹp khác. Tôi
còn nổi hứng ghé thăm nhà một người bạn cũ từ hồi tiểu học và có
một buổi nói chuyện kì cục hết sức, tôi ước gì mình đừng làm thế. Tôi
ghé thăm cô ấy vì chợt nhớ một kỷ niệm khi đi ngang qua nhà: mùi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.