TÌNH LÀM SAO YÊU - Trang 24

bánh nướng thơm lừng bay ra từ trong bếp. Hình như lần nào tôi đến
đây chơi mẹ cô ấy cũng đang nướng bánh. Đã hai mươi bốn năm rồi,
mùi bánh nướng đã không còn và mẹ cô ấy cũng vậy. Cô bạn tôi giờ
đã có hai đứa con nhỏ, chúng cứ đòi leo lên người cô ấy, không để cho
bọn tôi có một phút nào yên ổn để nói chuyện. Cũng may vì thật ra
chúng tôi chẳng có chuyện gì để nói với nhau ngoại trừ câu hỏi cô ấy
mang trên mặt: Cậu đến đây làm cái quái gì? Tụi mình có thân thiết gì
mấy đâu. Nhưng đoán rằng tôi đang trải qua chuyện không hay, cô ấy
cũng lịch sự không hỏi thành lời.

Trong mấy tuần đầu tiên, tôi chẳng thấy buồn khi chưa tìm được nơi

đó, việc tìm kiếm giúp giết thời gian rất tốt, nhưng sau ba tuần, tôi bắt
đầu lo. Thay vì nạp lại năng lượng cho tôi, việc này lại đang dần xóa
mờ những kỉ niệm đẹp mà tôi đã có.

Sau chuyến thăm Simon ở bệnh viện, tôi lại càng thèm khát tìm được
một nơi như thế hơn. Tôi cần cái gì đó giúp tôi khuây khỏa, và tôi biết
rằng quay lại căn hộ nhỏ xíu có giấy dán tường hình hoa mộc lan sẽ
chẳng giúp ích được gì.

Đó là việc tôi đang làm vào lúc cái sự kiện tưởng chừng khó có thể

xảy ra kia lại xảy ra lần thứ hai trong tháng với cùng một người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.