TÌNH LÀM SAO YÊU - Trang 234

“Họ sẽ không trách cô đâu. Tôi sẽ không để họ làm thế,” anh ấy nói,

buồn buồn khi thấy tôi bị ảnh hưởng bởi chuyện này như thế nào.

“Anh sẽ đâu có mặt để bảo vệ tôi đâu Adam, anh sẽ không thể bênh

vực tôi. Tất cả chỉ còn lời nói của tôi chống lại bọn họ. Anh đâu có
biết về đống lộn xộn anh sẽ để lại phía sau,” tôi giận dữ nói, khó khăn
lắm mới nói ra được. Nói vậy nghĩa là tôi không chỉ đề cập tới tình
huống, tôi còn nói về bản thân tôi.

Điện thoại Adam reo và ngay khi nhìn thấy vẻ mặt anh ấy khi trả lời

điện thoại, tôi biết ngay. Bố anh ấy đã qua đời.

Adam không muốn nhìn thấy thi thể bố trong bệnh viện, anh ấy không
muốn bị chệch khỏi kế hoạch đi Tipperary. Đương nhiên đó đằng nào
cũng là nơi bây giờ chúng tôi cần đến để thu xếp tang lễ. Thế nên
chúng tôi vẫn ngồi lại trong xe như không có chuyện gì xảy ra, và dĩ
nhiên đó nghĩa là mọi thứ đã xảy ra: anh ấy đã mất cha và bây giờ anh
ấy chính thức là chủ của công ty Basil.

“Anh có nghe tin gì từ chị anh chưa?” tôi hỏi. Điện thoại của anh ấy

vẫn nằm trong túi nơi anh ấy nhét nó vào sau khi nhận được cuộc gọi.
Anh ấy chưa liên lạc với ai hết. Tôi băn khoăn không biết có phải anh
bị sốc hay không.

“Chưa.”
“Anh chưa kiểm tra điện thoại mà. Không phải anh nên gọi chị ấy

sao?”

“Tôi chắc chị ấy cũng được thông báo rồi.”
“Chị ấy sẽ đến tang lễ chứ?”
“Tôi hy vọng thế.”
Tôi nhẹ nhõm trước câu trả lời tích cực của anh ấy.
“Và tôi hy vọng cảnh sát sẽ chờ chị ta trên đường chạy trốn. Thật ra

có thể tôi sẽ đích thân gọi báo cho họ.”

Lúc đó tôi không còn quá hài lòng nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.