TÌNH LOẠN - Trang 110

hiện chúng tôi đã tan sở rồi.
Tôi không biết làm sao hơn là đành trở về sở làm, cắt bài báo ấy, cất vào
trong sắc tay với ý định sẽ đem cho Vũ Bội xem.
Đến khi tan sở, tôi khóa tủ và sửa soạn ra về thì bỗng Tá Ty mỉm cười với
tôi và đi thẳng đến bên tôi.
Đã từ lâu, tôi và Tá Ty không hề nói chuyện với nhau, nên khi thấy vậy tôi
đâm ra hoài nghi, không hiểu có phải Tá Ty đang cười với mình chăng, do
đó tôi nghiêm hẳn nét mặt khi nhìn lại cô ta.
Tá Ty bèn cất tiếng gọi to:
- Y Sa! Hãy chờ mình một chút, mình có chuyện muốn nói với Y Sa!
Tôi vẫn nghiêm nghị nhìn cô ta.
Tá Ty đến nắm lấy tay tôi và nói:
- Y Sa, vào cuối tháng này mình sẽ kết hôn. Vì vậy mình hy vọng Y Sa sẽ
đến dự lễ cưới của mình cho vui.
Nghe Tá Ty nói câu ấy, tôi không khỏi đứng lặng người đi. Mãi một lút sau,
tôi mới nói được:
- Tá Ty kết hôn với ai thế?
Tá Ty đưa mắt nhìn tôi và có vẻ kiêu ngạo nói:
- à, điều đó... mình không thể nói cho Y Sa biết được!
- Tại sao vậy?
Tá Ty không trả lời, mà lại hỏi:
- Y Sa có bằng lòng đến dự lễ cưới của mình không?
Tôi nghĩ rằng giữa con người với nhau cần phải có tình hữu nghị chứ
không nên duy trì sự cừu hận. Huống hồ chi trước đây tôi và Tá Ty đã từng
là bạn với nhau, nhưng chỉ vì tranh đoạt Vũ Bội mà tôi và Tá Ty mới giận
hờn nhau. Giờ đây tôi đã chiếm được Vũ Bội rồi, trong khi Tá Ty muốn kết
lại tình bạn thì tại sao tôi lại từ chối lời mời của cô tạ Nghĩ vậy nên tôi
không ngần ngại nói:
- Tá Ty, tôi sẵn sàng nhận lời mời của bạn!
Tá Ty nắm chặt lấy tay tôi và cao hứng nói:
- Cảm ơn Y Sa lắm.
Thái độ đầy nhiệt tình của Tá Ty khiến tôi hết sức cảm động. Tôi không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.