TÌNH LOẠN - Trang 111

khỏi hối tiếc về việc mình đã dùng những lời lẽ quá độc ác mà mắng nhiếc
Tá Ty trước đây, nên tôi hạ thấp giọng nói với cô ta:
- Tá Ty, tôi thành thật xin Tá Ty hãy thứ lỗi cho tôi...
Nhưng Tá Ty vội vàng ngắt lời tôi ngay:
- Y Sa chớ có nhắc lại chuyện đã qua nữa! Chớ nên gợi lại chuyện cũ mà
làm chi...
Tôi hối hận cúi đầu nhìn xuống. Tá Ty nói tiếp:
- Thôi, Y Sa hãy về đi! Tối nay mình còn phải cùng đi với ông quản lý dự
tiệc nữa.
Thế là tôi rời khỏi sở làm để ra về.
Nhưng vừa đi tôi vừa băn khoăn tự hỏi:
- Tại sao Tá Ty lại không chịu nói tên vị hôn phu của cô ta cho mình biết?
Phải chăng vì mình cũng quen với anh chàng ấy? Không lẽ sự kết hôn giữa
Tá Ty và Vũ Bội đã bất thành?
Nghĩ đến điều ấy, tôi bất giác đâm ra sợ hãi và cảm thấy run rẩy cả đôi tay.
Khi tôi về đến nhà thì chuông điện thoại bỗng reo vang. Tôi giở ống điện
thoại lên nghe, thì ra đó là một cô bạn học cũ của tôi gọi đến. Tôi và cô bạn
ấy đã từ lâu không có gặp nhau.
Tôi hỏi:
- Bạn đã nhận được thiệp mời của tôi chưa?
- Thiệp mời gì? Cô bạn trả lời. Tôi chẳng có nhận được thiêp mời nào của
bạn cả.
Tôi nhớ rõ là mình đã biển hẳn hòi tên của cô bạn ấy và đã trao cho Vũ
Bội, vậy thì tại sao chàng lại chẳng hề gởi thiệp mời cho cô tả Do đó mà tôi
chỉ nói chuyện với cô bạn ấy mấy câu rồi vội vàng gác điện thoại xuống
ngaỵ Sau đó, tôi lại gọi điện thoại cho các bạn khác của tôi để hỏi thăm
xem họ đã nhận được thiêp mời của tôi chưa.
Nhưng ai nấy cũng đều trả lời giống nhau:
- Thiệp mời gì? Tôi chẳng có nhận được thiệp mời gì cả!
Như vậy là có chuyện lôi thôi thật rồi. Tôi liền gọi điện thoại đến hỏi Vũ
Bội.
Nhưng khi điện thoại gọi được rồi. người ở tửu lầu lại trả lời tôi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.