TÌNH LOẠN - Trang 17

Tôi khẽ gật đầu rồi nói:
- Đã mấy hôm rồi, tôi không thấy anh.
- Vâng, tôi bịnh, cô ạ!
Tôi ngạc nhiên nhìn chàng và hỏi lại:
- Anh bịnh làm sao thế?
Chàng cúi nhìn xuống, trả lời như đang tự ty mặc cảm:
- Tôi bi... cảm mạo!
Thấy chàng có vẻ như ngượng ngùng, tôi liền đưa tay lên vẫy vẫy và thốt ra
hai tiếng "tái kiến!" rồi bỏ đi thẳng.
- à này, cô!
Chàng chợt kêu lên như thế và chạy nhanh tới trước, đứng bên cạnh tôi.
Tôi dừng chân lại nhìn chàng và hỏi:
- Anh có điều chi muốn nói?
- Cô có thích bơi lội không?
Trong nhất thời, tôi chẳng biết phải trả lời chàng như thế nào cho phải.
Chàng liền mỉm cười và nói tiếp:
- Nếu như cô thích bơi lội thì ngày mai chúng ta sẽ đến Thiển thủy loan
(tức vịnh nước cạn) mà bơi lội, cô có bằng lòng không?
Tôi lắc đầu và gượng cười nói:
- Rất tiếc là ngày mai tôi không được rảnh. Nếu không, nhất định là tôi sẽ
đáp lại lời mời của anh.
Chàng tỏ vẻ ngạc nhiên nói:
- Ngày mai chẳng phải là chúa nhật sao?
- Anh nói rất đúng, nhưng tôi vẫn không được rảnh.
- Thế thì không sao!
Chàng cúi đầu, gượng nở một nụ cười buồn và hai tay thọc vào trong túi
quần, người chàng nghiêng nghiêng, rồi với giọng hơi ngượng ngùng,
chàng nói tiếp:
- Tiểu thơ, tôi có thể biết được tên của tiểu thơ chăng?
Tôi vốn rất thích chàng trai ấy, nên tôi thẳng thắn cho chàng biết:
- Tôi tên là Y Sa!
- Còn tôi họ Trình, tên tôi Diệu Quang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.