TÌNH LOẠN - Trang 189

thành trong một thời gian ngắn được.
- Em chưa hiểu rõ cái ý của anh muốn nói gì.
- Anh nói như thế có nghĩa là: trước khi anh cùng cô ta được phép ly hôn,
chúng ta cần phải tạm thời lánh mặt cô ta mới được. Anh rất lo ngại trong
khi anh đang bận đi làm việc, cô ta sẽ dẫn người đến đây làm ầm ĩ lên.
- Anh nói như thế có nghĩa là chúng ta cần phải dọn nhà đi nơi khác?
Chàng gật đầu:
- Phải. Cô ta là hạng đàn bà rất hung dữ, chuyện gì cũng có thể làm được,
nên tốt hơn hết chúng ta hãy lánh mặt cô ta đi.
Tôi suy nghĩ giây lát rồi nói:
- Nhưng Hương Cảng là một cái đảo nhỏ, nên dù chúng ta có trốn ở đâu đi
nữa, rồi cô ta cũng sẽ tìm ra.
- Đành vậy, nhưng chúng ta chỉ tạm thời lánh mặt cô ta một thời gian thôi,
chừng nào thủ tục ly dị đã xong xuôi, chúng ta không còn phải trốn tránh cô
ta nữa.
Tôi buồn rầu nói:
- Nhưng anh bất tất phải đem trọn tình yêu thương mà ban cho em. Anh cần
phải đem tình yêu thương của anh mà phân chia cho các con của anh là
hơn.
- Em lương thiện lắm, Y Sa ạ! Anh cũng đã tính rằng sau khi anh ly hôn với
vợ anh xong, anh sẽ đem các con anh về đây sống chung với chúng ta,
chẳng hay em có ý kiến như thế nào?
Tôi đáp nhanh:
- Em chẳng có ý kiến gì cả. Anh có làm như thế thì lương tâm em mới yên
ổn phần nào được. Nếu không, em chỉ mong muốn anh sớm xa em mà thôi.
Chàng hỏi tôi:
- Theo ý em thì chúng ta nên dọn đến đâu?
- Còn dọn đến đâu tốt hơn là Tiêm Sa Chủy? Anh qua biển đi làm tiện hơn.
Chàng biểu thị đồng ý ngaỵ Qua một tuần lễ sau chúng tôi đã tìm được một
căn phòng ở tại đường Kha Sĩ Tuần.
Chúng tôi dọn về đấy ở suốt hai tháng liền mà chẳng hề bị vợ Trương Vĩnh
Trọng đến phá khuấy nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.