TÌNH LOẠN - Trang 244

cho câu lạc bộ của lão. Cô quả thật là thong minh đó.
- Không, tôi rất ngu xuẩn thì có.
Hồ Minh mỉm cười và lắc đầu, biểu lộ là không tin như thế.
- Thật vậy, tôi rất ngu xuẩn. Chỉ vì tôi đã bị người ta lường gạt nhiều lần
rồi, nên ngày nay tôi mới khôn ngoan như thế đó.
Hồ Minh nhìn tôi chăm chú:
- Cô đã bị lường gạt nhiều lần rồi?
- Vâng.
Hồ Minh lại nhìn tôi đăm đăm. Cái nhìn của chàng khiến tôi không khỏi
cảm thấy ngượng nên cúi đầu cố tránh đi.
Tôi ngồi nói chuyện với Hồ Minh giây lát, rồi nhìn vào đồng hồ, thấy đã
quá muộn rồi nên tôi đòi về. Nhưng Hồ Minh lại không muốn cho tôi ra về
vội. Hồ Minh đưa số tiền bốn trăm đồng của lão Lâm gỏi cho tôi rồi hỏi:
- Y Sa, đến bao giờ thì tôi có thể gặp lại cô?
Tôi ngạc nhiên hỏi:
- Anh muốn gặp lại tôi à?
- Phải. Có thể nói, tôi chưa thấy một người con gái nào hiền lành như cô,
nên tôi muốn được làm bạn cùng cộ Hay cô cho tôi xin địa chỉ đi?
Nghe giọng nói của Hồ Minh, tôi biết ngay là anh ta đã có cảm tình với tôi
lắm rồi. Tuy nhiên, tôi không muốn cho Hồ Minh tiến tới thêm nữa, nên tôi
đành nói:
- Rất tiếc rằng tôi đã kết hôn rồi, mà chồng tôi thì rất khó tính, nên tôi
không thể cho anh địa chỉ được.
Hồ Minh sửng sốt:
- Cô đã kết hôn rồi?
- Phải, tôi chẳng những đã kết hôn mà còn có con nữa.
Hồ Minh cúi đầu, lộ vẻ thất vọng ra mặt. Thấy vậy, tôi liền an ủi Hồ Minh:
- Tôi thiết nghĩ anh nên tìm một cô gái nào khác trẻ tuổi hơn tôi mà kết bạn
là hơn...
Hồ Minh buồn bã nói:
- Nhưng tôi lại không thích các cô gái trẻ tuổi. Các cô ấy còn nông nổi lắm.
Tôi chỉ thích những người đàn bà lớn tuổi hơn tôi mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.