TÌNH LOẠN - Trang 27

ra cửa, gởi cho tôi một nụ cười thần bí, tiếp theo đó, chàng đưa tay mở cánh
cửa xe phía sau và bảo tôi:
- Y Sa, hãy lên xe đi, chúng ta đi hóng gió với nhau!
Tôi lắc đầu và nhìn chàng chăm chú.
Vũ Bội cười hỏi:
- Tại sao thế? Bộ Y Sa không thích đi với tôi, phải không?
- Không phải thế. -Tôi vội đáp. -Tôi cần phải về nhà để dùng cơm.
Vũ Bội liền nói:
- Vậy thì tôi xin mời Y Sa đi dùng com chiều với tôi luôn thể.
Vừa nói, Vũ Bội vừa nhìn tôi, đôi tròng mắt của chàng đen nhánh và phát
ra những tia sáng thật long lanh. ánh mắt đó của chàng khiến tôi không thể
nào cự tuyệt nổi, nên tôi di động bước chân, đi lần đến bên cạnh xe chàng.
- Mau lên đi! - Vũ Bội giục. - Nơi này không thể dừng xe lâu được.
Tôi như người mê man, leo đại lên xe hơi của Vũ Bội.
Chàng nhấn mạnh chân ga, chiếc xe vọt thẳng tới trước. Tôi thấy cái nhìn
của chàng phản chiếu trong tấm kiếng chiếu hậu và nụ cười của chàng thật
là mê hồn. Tôi bối rối đưa mắt nhìn ra cửa xe và thấy cảnh vật bên lề đường
đang chạy lùi về phía sau.
- Y Sa có muốn chạy mau hơn không? Vũ Bội quay đầu lại và cười hỏi.
Tôi lắc đầu.
- Vậy thì Y Sa nhát gan thật!
Nói xong, Vũ Bội liền giảm tốc độ và đưa mắt nhìn tôi.
- Ông định đưa tôi đi đâu đây?
- Tôi tính đưa Y Sa đi bán cho người ta đấy.
- Nhưng chẳng ai thèm mua tôi đâu.
- Nếu vậy thì Y Sa bán cho tôi đi.
Tôi hừ một tiếng và chẳng nói gì cả.
Chẳng bao lâu sau, xe đã đến trước một tửu điếm ở gần Thiển Thủy Loan.
Chàng dừng xe lại, vội vã mở cửa xe phía trước bước xuống đất và lễ mạo
nói:
- Xin mời tiểu thơ đáng sùng bái xuống xe!
Tôi mỉm cười và từ trên xe bước xuống. Vũ Bội đóng cửa xe lại, rồi đưa tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.