TÌNH LOẠN - Trang 38

anh cả... ngoại trừ em!
Nghe Vũ Bội nói như thế, bất giác tim tôi đập mạnh một cái.
Đột nhiên, Vũ Bội cho xe chạy vào lề một con đường nhỏ rồi dừng lại.
Từ lúc lên xe xong, chúng tôi đã chuyện trò chẳng ngừng. Giờ đây, đột
nhiên Vũ Bội dừng xe, tôi mới kịp thời phát giác ra là chúng tôi đã ra đến
ngoại ô rồi. Tôi chợt nghe có tiếng chim kêu chíu chít, tôi chợt trông thấy
núi biếc cây xanh, và cả hai hàng cây tùng cây thọ Ở trước mặt, sau đó tôi
còn thấy cả mặt biển bao la bát ngát nữa.
Tôi đưa mắt nhìn quanh hỏi Vũ Bội:
- Đây là đâu vậy?
- Đây là biệt thự của anh. Vào những ngày hè, anh đã ra đây để tránh sức
nóng của mặt trời.
- Nơi đây phong canh thật là xinh đẹp!
Vũ Bội đi vòng ra sau, mở cửa xe rồi đưa tay trái của chàng ra. Tôi cũng
đưa tay mình nắm lấy tay chàng mà nhảy xuống đất. Nhưng gót giày quá
cao của tôi chẳng may dẫm nhầm cục đá nhọn, khiến tôi loạng choạng, suýt
ngã nhào và buột miệng kêu lên một tiếng kinh hãi. Vũ Bội liền đưa cánh
tay phải của chàng ra ôm choàng lấy ngang hông tôi và nhấc bổng người tôi
lên, khiến tôi có một
cảm giác thật khó mà hình dung được. Chàng nhẹ nhàng đặt tôi xuống đất,
mái tóc của tôi bị gió biển thổi loạn bồng cả lên.
- Biệt thự của anh đâu? Sao em chẳng thấy gì hết?
- Hãy theo anh đi!
Vũ Bội nắm lấy tay tôi và đi về phía trước.
Những cây tùng, cây thọ dọc theo bờ biển thật đẹp. Chúng tôi đi dài theo
con đường nhỏ có lót đá. Chẳng bao lâu sau, chúng tôi đã đi đến tận cùng
con đường ấy, nơi đây tôi thấy có một eo biển nhỏ, cát vàng nằm im lìm
trên bãi biển vắng vẻ, một cây tông lư (loại cây thốt nốt, có thể làm thuốc
được) đang cô độc đứng sừng sững trên bãi cát.
Nhìn mặt biển xanh biếc, tôi hỏi:
- Chúng ta đến đây để bơi lội ư?
- Em có thích bơi lội không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.