TÌNH LOẠN - Trang 53

- Y Sa có yêu anh chàng họa sĩ ấy không?
Câu hỏi của Trình Diệu Quang khiến tôi không khỏi bối rối. Tôi không
muốn thừa nhận, mà cũng không dám phủ nhận điều đó. Vì vậy mà tôi chỉ
cười, để cho Trình Diệu Quang tự đoán lấy câu trả lời của tôi.
Trình Diệu Quang đưa tay lên bóp trán giây lát rồi nói:
- Rất có thể là anh chàng họa sĩ ấy đã yêu Y Sa đến phát điên lên được.
Tướng mạo của Y Sa đã in sâu vào trong tâm não anh ta, cho nên anh ta
mới có thể vẽ hình Y Sa giống đến như thế.
Tôi mỉm cười. Trình Diệu Quang có vẻ đang phiền muộn điều gì, nên
chàng móc trong túi ra một gói thuốc lá, xé bao ra và hỏi tôi:
- Y Sa hút thuốc không?
Tôi khoác tay và hỏi lại:
- Trước đây anh không có hút thuốc mà?
Trình Diệu Quang nở một nụ cười buồn:
- Đúng thế. Nhưng hiện tại tôi đã hút thuốc và còn uống rượu nữa.
- Tại sao thế?
- Vì quá cô đơn.
- Chỉ trừ phi anh thích cô đơn, chứ ngược lại, anh đâu đến nỗi nào phải cô
độc. Anh còn có những người thân thích, bạn bè, đồng học, anh còn có cha
mẹ, anh em, chị em nữa, vậy thì tại sao anh lại cô đơn?
- Y Sa, tôi quả thật cô đơn lắm! Chàng đau khổ nói.
Tôi nghiêm nghị thốt:
- Anh đã say rượu rồi, Diêu Quang, anh đã say rồi!
Chàng vội vàng phủ nhận:
- Không, tôi chẳng hề say đâu.
Tôi liếc mắt nhìn chàng, thấy mặt chàng đang đỏ gay thì nghĩ thầm:
- Thật là một chàng trai đáng thương! Vấp vào rượu là vấp vào ma túy rồi.
Nếu như chàng không say rượu thật thì tất nhiên là chàng đang có một tâm
sự gì thương tâm lắm. Tôi thầm suy đoán: Phải chăng chàng đã bị ngọn lửa
ái tình đốt cháy con tim rồi?
Tôi đưa đôi mắt đầy thương xót nhìn Diêu Quang. Nhưng có lẽ chàng đã
hiểu lầm ý nghĩa cái nhìn của tôi, nên bối rối nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.