TÌNH LOẠN - Trang 72

không phải chỉ vẽ có một bức họa mà thành công. một họa sĩ thành danh đã
từng không biết bao nhiêu bức họa rồi, sau đó mới có một bức thành công.
Luyến ái cũng giống như thế.
Tôi nhận thấy Trương Vĩnh Trọng nói rất hữu lý, nên tôi mỉm cười nhìn
ông tạ Trương Vĩnh Trọng có vẻ ngượng, cố tránh cái nhìn của tôi bằng
cách cúi đầu xuống và nói nhỏ:
- Bất quá, các thanh niên hiện đại đều không thể tin cậy được, bọn họ đối
với ái tình đều không chuyên nhất. Những người của thời đại này so với
thời đại của chúng tôi thật không giống nhau chút nào.
Tôi không có ý kiến để phát biểu, nhưng tôi không thể nào không biểu thị
là đã lãnh hội cái ý nghĩa câu nói của ông ta, nên tôi khẽ gật đâu và mỉm
cười.
Sau đó, nhãn quang của ông ta dừng lại trên mặt tôi và nói tiếp:
- Y Sa, nhìn vào bề ngoài của cô mà xét thì cô là một cô gái rất nhiệt tình.
Thế mà không ngờ cô lại là người có nhiều cảm tình thuộc nội tâm như vậy.
Cô rất thanh tịnh, cảm tình của cô có điểm giống với Lâm Đại Ngọc trong
"Hồng Lâu Mộng" vậy.
Trương Vĩnh Trọng đã lấy tôi làm trung tâm cho câu chuyện của ông ta,
khiến tôi không khỏi cảm thấy lúng túng. Thế nên tôi liền cải biến câu
chuyện sang đề tài khác ngay:
- Trương chủ nhiệm, bình thường Trương chủ nhiệm giải trí bằng cách nào?
Trương Vĩnh Trọng nở một nụ cười buồn, rồi nói:
- Thì đi uống trà, xem phim. một ngày qua là một ngày tôi cảm thấy hết sức
cô đơn, cô ạ!
Tôi cười nói:
- Nếu như gia đình của ông ở tại Hương Cảng thì chắc là khác hẳn đi?
ông ta không nói gì, cúi xuống uống một hớp trà, rồi mới ngẩng đầu lên
nhìn chăm chú:
- Y Sa, cô không còn giống như cô gái nhỏ nữa. Cô đã hiểu biết nhiều về
nhân tình thế sự lắm rồi.
Tôi cười hỏi lại:
- Thật thế ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.