TÌNH LOẠN - Trang 84

- Nhưng tại sao lại ký kết hợp đồng ở trên giường hả anh? Tôi ngạc nhiên
và thắc mắc hỏi.
Vũ Bội phì cười. Tôi nhìn nụ cười của chàng và hiểu ngay ý nghĩa của nó
như thế nào rồi. Tôi đỏ bừng cả mặt và cúi đầu xuống để che giấu sự e thẹn
của mình.
Vũ Bội hạ thấp giọng nói:
- Một phần khác cũng tại vì anh đã hát sai trong lúc đang đứng trên sân
khấu, nên lão chủ mới không thích anh nữa.
Tôi mở tròn đôi mắt hỏi:
- Anh lại hát sai nữa à?
- Phải.
- Vì sao thế?
- Vi tâm trí anh lúc bấy giờ đang nghĩ đến em. Khi anh đứng trước máy vi
âm để hát, anh đều có ảo tưởng các cô gái ở bên dưới khán giả đều là em
cả.
- Nếu vậy thì khó xử cho em quá!
- Không, thật ra anh cũng đã chán cái nghề ca hát rồi. Anh chỉ muốn rời xa
hẳn sân khấu, không bao giờ hát nữa... Nếu anh đã có được em bên cạnh.
Vả lại, anh đi hát không kiếm đủ tiền để sống, nếu không có sự giúp đỡ tiền
bạc của cha anh. Như vậy thì em hà tất phải thắc mắc làm gì.
Nói xong, Vũ Bôi lại hôn bàn tay tôi.
Sự trở lại của chàng bên cạnh tôi làm cho tôi cảm thấy sung sướng và hãnh
diện vô cùng, vì sự sung sướng đó mà đêm hôm ấy tôi đã mất cả ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.