TÌNH LOẠN - Trang 82

tặng em chiếc nhẫn thì em lại từ chối. Có phải đó là em khinh thường anh
không?
Tôi đưa đôi mắt hối tiếc nhìn chàng mà chẳng biết phải nói sao hơn nữa.
Vũ Bội tiếp:
- Chiếc nhẫn này là do cha anh đã tặng cho anh, ông đã có đến hai chiếc tất
cả. Một chiếc đang đeo trên tay anh, còn lại chiếc này đây. Trước khi đi
ngoại quốc, cha anh đã trịnh trọng nói với anh rằng: Anh hãy đem tặng
chiếc nhẫn này cho người con gái nào mà anh yêu thương nhất. Ngày nay
em chính là người con gái mà anh yêu quí nhất nên anh đem chiếc nhẫn này
tặng cho em, vậy em đừng làm cho anh phải mất mặt.
Nói xong, Vũ Bội lại đeo chiếc nhẫn ấy vào ngón tay tôi. Sự thật thì tôi
thích chiếc nhẫn ấy lắm, nên tôi đã không ngần ngại nói với chàng:
- Em rất cám ơn anh!
Chàng nở một nụ cười, rồi âu yếm hôn vào tay tôi.
Tâm lý con người thật là mâu thuẫn: khi chàng chưa đem chiếc nhẫn tặng
cho tôi thì tôi vẫn còn hận chàng, nhưng giờ đây thì tôi chẳng còn hận
chàng nữa.
Vũ Bội có vẻ đau khổ nói:
- Y Sa, từ ngày xa em, anh mới cảm thấy rằng anh không thể nào thiếu em
được, vì thiếu em, anh không làm sao vui vẻ được cả.
Tôi đưa mắt nhìn chàng với cái ý ngầm hỏi: Thật thế ư?
Vũ Bội cúi đầu xuống rồi nói tiếp:
- Y Sa, lời yêu cầu của anh đối với em trong buổi tối hôm nào đó là một sự
việc hết sức sai lầm, anh xem em hãy tha thứ cho anh.
Tôi nói:
- Chuyện quá khứ đã trở thành quá khứ rồi, chớ nên nhắc lại làm chi nữa,
anh có đồng ý không?
- Còn về chuyện người đàn bà diễn kịch hôm nọ thì anh thật chẳng ưa gì cô
ta cả. Cô ta là một người sành đời, đã đeo theo anh thì anh cũng đi với cô ta
cho vui vậy thôi, chứ thật ra anh chẳng hề yêu thương gì cô ta hết.
Nhắc đến người nữ kịch sĩ ấy, lòng tôi chẳng ưa cô ta chút nào. Mặc dù tôi
chẳng hề quen biết cô ta nhưng tôi cũng đã nghe thiên hạ bàn tán về cô ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.