TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 100

“Hôm nay ta đã chuẩn bị hết mọi thứ rồi mới tới đây. Người đâu, mau

cho hai còn đàn bà đê tiện này thử thuốc.” Hoa Thanh Lâm lớn tiếng ra
lệnh.

Thử thuốc?

Hạ Phẩm Dư chẳng thể nào trấn tĩnh được nữa, nàng trợn mắt nhìn ra

bên ngoài cửa, liền thấy một tên thái giám bê một chiếc khay nhỏ mà tinh tế
bước vào.

Đúng lúc tên tiểu thái giám nọ bê chiếc khay đi thẳng đến chỗ Lạc Bảo,

Hạ Phẩm Dư chẳng suy nghĩ nhiều, vội vã đứng bật dậy, đẩy mạnh Lạc cô
nương sang một bên khiến cây kim dài trong suốt đâm thẳng vào cánh tay
trái của nàng.

“Phẩm Dư.” Lạc Bảo kinh ngạc kêu lên, chạy tới đỡ nàng dậy.

Hoa Thanh Lâm cười như điên loạn “Không cần phải tranh nhau, hai

người các ngươi hôm nay đừng ai mong chạy thoát. Đây là thứ thuốc xuân
dược mới được điều chế có tên Băng Hỏa Lưỡng Trùng Thiên, khi tiêm vào
người, ngoại trừ đàn ông ra thì không còn thuốc giải nào khác đâu. Ha ha…
ha ha… chỉ một lát nữa thôi hai người sẽ biết cái gì được gọi là Băng Hỏa
Lưỡng Trùng Thiên, rồi từ từ mà tận hưởng mùi vị tuyệt vời của nó nhé.
Nếu trong vòng hai canh giờ không có đàn ông thì các ngươi sẽ chết vì thất
khứu xuất huyết.” Dứt lời, Hoa Thanh Lâm liền bước tới chọc Lạc Bảo một
mũi. Khi nghe thấy tiếng thét thảm thiết của Lạc Bảo, Hoa Thanh Lâm lại
bật cười điên cuồng nói “Mau đưa hai đứa này đến Bách Hoa Đường.”

Những thức khác ở kinh thành Vân Hổ không nhiều, chỉ duy mỗi xuân

dược là đâu đâu cũng có.

Hạ Phẩm Dư biết loại thuốc xuân dược này là do Hoàng thượng sai

người điều chế mấy hôm trước, thế nhưng vì sao gọi là Băng Hỏa Lưỡng
Trùng Thiên thì có lẽ chỉ mỗi mình người dùng nó mới có thể thấu hiểu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.