TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 11

thoát tục của nàng thu hút, hai má lúm đồng tiền kia cũng khiến người ta
cảm thấy ngọt ngào, đằm thắm, vì thế mà trưởng quầy Ngô có ấn tượng sâu
sắc với nàng.

“Phẩm cô nương, đây, cô mau mở ra xem xem.” Trưởng quầy Ngô đưa

hộp gỗ đựng mực ra trước mặt Hạ Phẩm Dư.

Hạ Phẩm Dư vừa nhìn thấy màu vàng của lọ mực kia liền khẽ gật đầu,

dịu dàng đáp lại “Xin hỏi lọ này bao nhiêu tiền?”

“Phẩm cô nương, lọ này năm lạng bạc.” Trưởng quầy Ngô mỉm cười

hớn hở đáp.

Đắt quá!

Hạ Phẩm Dư bất giác kinh ngạc, âm thầm than thở trong lòng, chỉ một

lọ nước mực màu vàng cao tầm một thốn (*), mà giá những năm lạng bạc,
bằng bổng lộc cả tháng trời của nàng.

(*) Một thốn: Khoảng 3cm.

Trưởng quầy Ngô thấy sắc mặt khó coi của Hạ Phẩm Dư liền đoán ngay

giai nhân đang chê giá đắt, liền than dài một hơi “Thôi thế này nhé, Phẩm
cô nương là khách quen của chúng tôi, hơn nữa lọ mực này lại là lọ cuối
cùng, lão Ngô tôi coi như vừa bán vừa tặng, chỉ thu tiền vốn lọ mực này của
cô nương thôi, ba lạng bạc.”

Hạ Phẩm Dư nắm chặt túi tiền trong tay, mím môi, nhìn lọ mực vàng

tươi tắn, trong đầu lại nghĩ tới bức họa chưa hoàn thành của mình, sau cùng
liền buông lỏng bàn tay, lấy ba lạng bạc ra đưa cho trưởng quầy Ngô.

Mua xong, trưởng quầy Ngô liền nhanh nhẹn tiễn giai nhân ra tận cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.