TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 111

Tư Hành Phong bế nàng vào căn phòng Hạ Chi Lạc từ ở trước đó, ném

thẳng nàng lên giường không chút xót thương, giống hệt như khoảnh khắc ở
trong Bách Hoa Đường lần trước.

Sau khi bị vứt xuống giường, Hạ Phẩm Dư cảm thấy như thể lục phủ

ngũ tạng trong người đều đảo lộn cả lên. Đầu óc nàng đã mơ màng lại càng
u mê hơn, bỗng chợt thốt lên tiếng kêu đầy khổ sở. Nàng không dám nhìn
Tư Hành Phong, trong lòng cực kỳ mâu thuẫn, bản thân nàng không biết
phải làm thế nào, chỉ co rúm người nằm gọn trong một góc giường, không
ngừng rên rỉ.

Không biết tại sao, đối diện với chiếc giường này, Tư Hành Phong

chẳng thể nào bình tĩnh lại được, ngọn lửa phẫn nộ trong lòng cháy lên rừng
rực, pha lẫn cảm giác sợ hãi. Ngài tóm lấy Hạ Phẩm Dư đang nằm thu lu
trong một góc giường, nắm chặt lấy hai vai nàng, lạnh lùng nói “Lúc nãy
ngươi có gan gọi bản hầu đứng lại, tại sao bây giờ lại nhút nhát như thế?
Không phải ngươi muốn bản hầu cứu mạng sao? Tư Hành Phong ta ngoài
việc giết người, hành hạ người thì không biết làm bất cứ việc gì khác nữa.
Họ Hạ kia, ngươi tưởng rằng trốn được một lúc là tránh được cả đời sao?”

‘Họ Hạ kia’ nàng họ Hạ thì có tội hay sao? Nếu biết trước sẽ gặp phải

kiếp nạn này, thì nàng chắc chắn sẽ cầu xin cha mạ đổi họ Hạ thành họ
Đông cho mình trước khi chào đời.

Có lẽ do dược tính của Băng Hỏa Lưỡng Trùng Thiên phát tác, nàng mất

đi sự bình tĩnh vốn có, nhìn thẳng vào ngài bật cười đáp “Ta họ Hạ… nhưng
ta không phải là người đó…” Còn chưa kịp nói hết câu, thì cảm giác lạnh
giá bùng lên khiến toàn thân nàng run lên dữ dội.

Tư Hành Phong nắm chặt lấy chiếc cằm của nàng, ép nàng phải ngước

lên nhìn mình “Được, ngươi không phải là ả ta, ta biết rõ ngươi không phải
là ả. Sai là sai ở chỗ ngươi cũng mang họ Hạ, sai là sai ở chỗ ngươi đã biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.