TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 112

tất cả mọi chuyện. Ngươi cho rằng ngươi biết nhiều chuyện như vậy, ta còn
có thể buông tha cho ngươi sao?”

“Ta không muốn chết, ta chẳng biết chuyện gì hết cả, ta thực sự chẳng

biết chuyện gì cả…” Hạ Phẩm Dư đau đớn đưa lời cầu khẩn.

“Không được tránh, nhìn thẳng vào ta. Ả đã chạy mất, nhưng dù đến tận

chân trời góc bể, ta cũng nhất định nghĩ cách để bắt ả quay lại, thế nhưng
vào khoảng thời gian ả không có ở đây, ta sẽ cảm thấy cô đơn lắm, ngươi
nói xem ta nên làm gì? Không phải ngươi muốn ta cứu ngươi hay sao?
Được, hôm nay Tư Hành Phong ta sẽ đại phát từ bi một lần, cứu ngươi. Thế
nhưng ngươi phải tận lực một chút, đừng để bản hầu phải thất vọng.” Bàn
tay của Tư Hành Phong càng lúc càng gia tăng lực đạo, đẩy nàng ra phía
sau, tiếp đó nằm xuống giường, nhưng đợi một lúc lâu mà nàng vẫn co quắp
một bên không động đậy. Ngài không còn nhẫn nại, tức giận thét lên
“Ngươi đã hầu hạ bên cạnh Tây Lăng Xuyên bao nhiêu năm, mà không biết
hầu hạ một người đàn ông trên giường thế nào hay sao? Muốn ta cứu thì
mau cút lại đây, nếu như muốn chết thì cút ra ngoài”

“Ta… không biết…” Hạ Phẩm Dư gắng sức mím chặt môi. Muốn nàng

giống như những phi tần, thân người õng ẹo lưu luyến, quấn quanh thân
người ngài, nàng thực sự chẳng thể nào làm được. Thật quá mức vô liêm sỉ.

“Không biết? Ha ha… ha ha… điều này đúng là khiến ta được mở rộng

tầm mắt! Người phụ nữ ở bên cạnh Tây Lăng Xuyên bao năm mà lại không
biết hầu hạ đàn ông… ha ha…” Dứt tràng cười, ngài lạnh lùng nói thêm
“Nếu ngươi đã một lòng muốn chết thì đừng trách bản hầu không cứu.” Nói
xong, ngài liền đứng dậy, định rời khỏi.

Bỗng nhiên phía sau lưng có một thứ gì đó mềm mại, ấm áp ôm lấy

khiến toàn thân ngài cứng đờ. Rồi điều không thể ngờ xảy ra khi nàng chủ
động đẩy ngài nằm xuống giường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.