TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 126

Hạ Phẩm Dư đột nhiên sực nhớ ra, vội vã cúi người nói “Thì ra chính là

ân công, đa tạ ân công đã xả thân tương cứu.”

“Xin cô nương đùng nói vậy.” Cư Viên Tu cảm thấy có phần lúng túng

“Không phải cô nương đang ở trong cung hay sao? Tại sao lại …”

Tư Hành Phong vẫn lặng im đứng cạnh bên lắng nghe nãy giờ bỗng lên

tiếng đáp lời “Bây giờ đã trở thành người trong phủ của ta rồi.”

“À …” Cư Viên Tu ngân dài câu trả lời, ngữ điệu bộc lỗ rõ sự nghi hoặc,

lại nghe Tư Hành Phong nói tiếp “Cư đại nhân, hoa mai tuy thơm nhưng
trong phủ ta còn rất nhiều cảnh tượng nho nhã, thanh tao khác, xin mời đại
nhân di bước đến Thính Vũ Hiên, ta đã chuẩn bị sẵn tiệc rượu. Xin mời.”

Dường như trong lời nói, Tư Hành Phong ngầm ám chỉ “Trên thế gian

này còn rất nhiều mỹ nữ, không cần phải quan tâm để mắt đến một nha đầu
nhan sắc tầm thường như thế.”

“Đa tạ Hầu Gia, xin mời.” Có điều Cư Viên Tu không hề nghe ra ngầm

ý, lại đưa mắt nhìn Hạ Phẩm Dư một cái rồi mới lưu luyến đi theo Tư Hành
Phong.

Hạ Phẩm Dư cúi đầu, cung kính tiễn hai người rời khỏi.

Lúc bóng dáng hai người dần khuất, Hạ Phẩm Dư cầm chiếc chổi, lặng

người trong giây lát. Quả thực không nghĩ đến chuyện đó nữa. Mặc dù đã
hơn nửa tháng không gặp Hầu gia, hôm nay đột nhiên tình cờ gặp mặt.

Nàng lại tiếp tục lia chổi, quét dọn sạch sẽ khoảng sân.

Thính Vũ Hiên, cái tên rất hay, căn phòng không lớn nhưng tọa lạc vị trí

đẹp nhất trong phủ, ngay phía trên một hồ sen. Vào mùa hạ, khi hoa sen nở
rộ, đẩy cửa sổ nhìn ra ngoài, hương sen dịu nhẹ theo làn gió thoảng bên
cánh mũi. Lúc này đang là mùa đông, hồ nước tĩnh mịch, yên ắng, cảnh sắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.