TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 135

mạng?”

“Đa tạ Hầu gia tha mạng.” Nàng nhanh chóng quỳ xuống trước mặt

ngài.

Tư Hành Phong nhìn người phụ nữ đang quỳ dưới chân mình, không

biết có phải vì men rượu không mà tâm trạng của ngài lúc này rất tốt. Ngài
ngồi xuống, đưa tay nâng cằm của Hạ Phẩm Dư, dung mạo bình thường
như vậy, thế nhưng lại để lộ ra khí chất thanh tao, thảo nào Tây Lăng Xuyên
lại cảm thấy nàng có tác dụng 'nhắc nhở'. Ngài lại bật cười một tiếng rồi nói
“Có biết tại sao hôm nay ta lại kêu ngươi tới Thính Vũ Hiên hầu hạ
không?”

Chiếc cằm đang bị nắm chặt, Hạ Phẩm Dư nghiến răng, quay mắt sang

phía khác, bình thản lên tiếng “Nô tì không biết.”

“Hay cho câu không biết. Ở bên cạnh Tây Lăng Xuyên mười năm trời

mà vẫn còn nguyên vẹn, chẳng qua là mới gặp mặt có hai lần đã khiến cho
Cư đại nhân của hoàng triều Kim Bích phải say mê điên đảo, ngươi đích
thực là không đơn giản.” Giọng nói lạnh lùng, bàn tay lại càng siết chặt hơn
trước.

Nàng khép mi lại, nghiến răng, không dám nhìn ngài, lại càng không

dám lên tiếng.

“Nếu ta đem ngươi tặng cho Cư đại nhân thì ngươi có bằng lòng?”

Nghe thấy vậy, nàng bỗng ngây lặng người ra.

Các quan viên đem nô tì xinh đẹp, trẻ trung tặng cho khách quý tới

viếng thăm là chuyện rất bình thường, cho dù tặng chính thê thiếp của mình
cũng không có gì quái lạ. Thân là nô tì thấp hèn, nàng hoàn toàn không hề
có quyền tự chủ. Nàng đâu phải là cái gì, thậm chí còn chẳng xứng làm
người hầu kề cận bên ngài, nói thuận tai đoi chút thì là a hoàn giúp việc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.