TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 147

thở sâu, mùi hoa mai thơm ngát thoang thoảng bên mũi, đột nhiên nghe
thấy tiếng đao kiếm chạm nhau.

Hạ Phẩm Dư cảnh giác lùi về phía sau, nhớ lại mấy hôm trước tình cờ

gặp Hầu gia trong hoa viên, nên càng không dám tiến lên phía trước. Nàng
đi vòng ra phía sau hòn non bộ, trốn vào chỗ kín, sau đó mới từ từ thò đầu
ra ngoài thăm dò.

Dưới gốc mai đằng xa, Hầu gia chỉ mặc trên người bộ y phục màu trắng

mỏng manh, tay đang cầm kiếm múa một cách điêu luyện, Cảnh Trung
cũng đang cầm kiếm trong tay, giao đấu cùng với ngài.

Thì ra hai người đang luyện kiếm.

Cảnh Trung đột nhiên nhảy lên, phi người trong không trung, thân nhẹ

như cánh én, đưa kiếm lên phía trước, đâm thằng về phía Tư Hành Phong.

Hạ Phẩm Dư mở to mắt, chỉ thấy thanh trường kiếm trong tay Hầu gia

vung lên, đón chuẩn xác đường kiếm của Cảnh Trung.

Hai người đấu đến chỗ nào là hoa mai ở đó lại tung tóe, rơi khắp mặt

đất.

Một lát sau, cuối cùng hai người cũng thu kiếm, nàng nghe thấy Cảnh

Trung nói với Tư Hành Phong “Kiếm pháp của Hầu gia đã tiến bộ hơn
trước đôi chút, bây giờ coi như cũng đỡ được vài chiêu của thuộc hạ, có
điều nội lực vẫn còn chưa đủ. Tuy nhiên, bây giờ ngài đã đủ sức đối phó với
những kẻ địch tầm thường hoặc mười mấy tên tinh binh một cách dễ dàng.
Vào những khi không có thuộc hạ hoặc Quan Quần bên cạnh, chỉ vài chiêu
thức tầm thường, Hầu gia hoàn toàn có thể đối phó. Tâm pháp mà thuộc hạ
truyền thụ cho Hầu gia, ngài nhất định phải ghi khắc trong lòng, chăm chỉ
luyện tập hơn nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.