TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 148

Tư Hành Phong đưa tay lau đi mồ hôi lấm tấm trên trán “Ta biết rồi, từ

một tên thư sinh tay trói gà không chặt, ta có thể tùy ý dùng kiếm như lúc
này cũng nhờ vào sự tận tâm của ngươi với Quan Quần.”

“Nếu không phải nhờ Hầu gia, e là Cảnh Trung đã xuống suối vàng từ

lâu rồi. Cảnh Trung đã từng thề với trời, tính mạng này là của Hầu gia, dù
có phải hy sinh, cũng quyết cúc cung tận tụy, đến chết mới thôi.” Cảnh
Trung liền đáp.

“Ta ghét nhất khi ngươi với Quan Quần nói những lời như vậy.” Tư

Hành Phong than dài một tiếng, sau đó lại tiếp tục luyện kiếm.

Hạ Phẩm Dư đứng nhìn từ xa, lá thông xanh ngọc, những nhành hoa mai

thơm ngát, dưới đường kiếm của ngài đều bay ngợp trời.

Ngài chính là một người đàn ông văn võ toàn tài, trước đây nàng vốn

tưởng thư phòng chính là nơi thích hợp nhất với ngài, thì ra vẫn còn tài
năng về kiếm thuật. Nhìn kĩ, kiếm là thứ binh khí sắc bén, tà khí trên người
ngài quá nặng, vậy nên càng thích hợp với đao kiếm hơn là thư phòng sách
vở.

Sợ hãi việc ‘chờ hầu’ mấy ngày trước tái diễn, nàng chỉ còn cách lặng lẽ

đứng một bên nhìn Hầu gia luyện kiếm cùng Cảnh Trung, mãi cho tới khi
họ thu kiếm lại, rời khỏi hoa viên, nàng mới vội vã đi tới phòng ngự thiện.

Kể từ sau hôm lặng lẽ đứng trong hoa viên ngắm Hầu gia luyện kiếm,

Hạ Phẩm Dư thà đi dường vòng chứ quyết không đi qua hoa viên vào buổi
sáng nữa. Chính vì vậy lại một thời gian khá lâu, nàng chưa từng gặp Hầu
gia.

Mấy vị đại nương, đại thẩm nghe mấy người hộ vệ trong phủ nói, gần

đây Hầu gia phải đi cùng với Cư Viên Tu đại nhân để tu bồi đất đai, sớm đi
tối muộn mới về, thi thoảng còn hai ba ngày liền không về. Tiếp đó, chẳng
biết vô tình hay hữu ý, họ lại truyền đạt thông tin này cho Hạ Phẩm Dư,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.