TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 16

“Thuộc hạ tuân mệnh.” Cảnh Trung cất chiếc kim bạc đi, lại nói “Hầu

gia, bây giờ ngài muốn đổi sang cưỡi ngựa, hay là tiếp tục ngồi xe?”

“Không cần, đưa chiếc ô này cho ta, ta tự đi về phủ. Ngươi đi đi, nhớ

phải đền bù cho người ta nhiều ngân lượng một chút.”

Tư Hành Phong cầm lấy ô, nhanh chóng bước về phía trước.

Cảnh Trung nhìn theo bóng dáng cao lớn, rắn chắc của chủ nhân biết

mất ở chỗ rẽ cuối đường, mới yên tâm đi về phía những quầy hàng bị đâm
nát khi nãy.

Con đường phồn hoa nhất, sầm uất nhất trong kinh thành Vân Hổ chỉ

trong chớp mắt đã phục hồi lại sự tĩnh lặng trước đó, và những bông tuyết
trắng vẫn không ngừng rơi xuống.

Lúc Tư Hành Phong vừa về đến phủ liền nhận được một bức thư hàm.

Ngài ngồi trước thư án, trong tay cầm bức thư hàm, nét bút tinh tế, đơn

giản mà rõ ràng, nên có thể nhìn ra người viết nghiêm túc mà tinh tế, có khả
năng phân tích và phán đoán ưu tú. Đây là bức thư hàm do Cư Viên Tu sai
người mang tới, trong thư viết rõ ngày mai sẽ ghé thăm phủ đệ Hầu gia.

Tư Hành Phong khẽ gõ ngón tay lên thư án, mắt hướng về phía bức thư,

không ngừng suy ngẫm.

Địa hình nước Bạch Hổ nhiều núi, đất đai bạc màu, vấn đề lương thực

trước nay luôn là một vấn nạn hàng đầu, bao năm nay đều phải dựa vào
nguồn lương thực chuyển tới từ hoàng triều Kim Bích.

Hơn nữa, dưới trời đất này đương nhiên không bao giờ có lương thực

cho không cả, lấy của người ta một thứ này thì đương nhiên phải trả lại
người ta một thứ khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.