TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 178

sẽ cho mấy lão bỉ phu trong thái y viện dọn nhà vào thiên lao hết, chỉ là căn
bệnh phong hàn mà lại khiến ái khanh ốm lâu như vậy.”

Tư Hành Phong luôn cho rằng bao nhiêu năm nay, quyền lực và vinh

hoa mà Tây Lăng Xuyên ban cho mình thực sự khó lòng tưởng tượng. Con
người Tây Lăng Xuyên ngay từ khi quen biết vẫn luôn luôn cười đùa, chưa
bao giờ nhìn thấy ngài tức giận, ngay cả khi nãy sự tức giận của ngài cũng
không hề biểu hiện rõ rệt.

Là địch hay bạn khó lòng phân định.

Tư Hành Phong căm ghét Hoàng thượng từ tận đáy lòng, nếu nói lòng tự

tôn cùng trái tim của ngài đã chịu đựng nỗi nhục lớn nhất, sâu sắc nhất từ
sáu năm trước vậy thì với ngài, Tây Lăng Xuyên cũng đã gây ra hậu quả
tương tự.

Tư Hành Phong mỉm cười đáp “Đa tạ Hoàng thượng đã quan tâm. Lúc

này vi thần đã hồi phục hoàn toàn, thái ý còn nói thể chất của vi thần không
chịu được lạnh, vậy nên căn bệnh bắt nguồn từ tiết trời mùa đông lạnh giá
của nước Bạch Hổ.”

“Thể chất không chịu được lạnh? Do tiết trời mùa đông gây ra? Nễu đã

như vậy, không phải ái khanh nên tĩnh dưỡng một thời gian sao? Tại sao lại
phải đứng ra đảm nhận trọng trách đi sứ lần này? Thực sự coi bản thân
được làm từ sắt hay sao?” Tây Lăng Xuyên tiện tay đẩy mấy mỹ nhân vây
quanh mình sang một bên, khiến cho mấy vị mỹ nhân khác đứng cạnh bên
cũng sợ hãi, hoảng loạn.

“Tình thế nguy cấp, khó lòng tảng lờ. Điều quan trọng hơn nữa chính là

vi thần thực sự đã xa cách quê nhà nhiều năm, nhớ quê da diết, muốn nhân
cơ hội này về lại cố hương xem sao.” Tư Hành Phong bình tĩnh đáp lời.

“Các người còn không lui hết xuống hay sao?” Tây Lăng Xuyên thét

lớn, các vị mỹ nhân hoảng sợ vội vã rời khỏi chính điện. Hoàng thượng liền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.