TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 180

nghỉ vì bất cứ chuyện gì khác cả. Hành trình cả đi cả về nhanh nhất giữa
nước Bạch Hổ và hoàng triều Kim bích chỉ mất tầm mười ngày, hộ tống
cống phẩm, người đông phức tạp, chắc cũng phải mất tầm hơn một tháng.
Nếu như quay về quê hương, vi thần ở lại đó một vài ngày cũng không có gì
quá đáng. Huống hồ, dù cho không có vi thần, nước Bạch Hổ bao nhiêu
năm nay vẫn cứ thịnh vượng, phồn vinh, quốc thái dân an. Vi thần có thể
bảo đảm cùng với Hoàng thượng, chỉ cần xong chuyện cần làm, vi thần sẽ
quay về đây ngay lập tức.”

Tây Lăng Xuyên nghe xong liền bật cười lạnh lùng “Thôi bỏ đi, bỏ đi.

Chẳng qua chỉ là một, hai tháng ngắn ngủi, nhiều lắm cũng là ba tháng, ta
có thể đợi được. Chỉ có điều, Tiểu Phong, ái khanh phải nhớ rõ một điều,
thời gian ta có thể cho ái khanh không thể vượt quá nửa năm.” Bởi vì thời
gian ông trời ban cho ngài nhiều lắm cũng chỉ còn được nửa năm, trong nửa
năm này, ngài tuyệt đối không để xảy ra bất cứ sai sót nào.

“Những chuyện vi thần đã hứa, nhất định sẽ không nuốt lời.”

“Được. Ta sẽ sai người mang thuốc giải đến phủ cho ái khanh.” Tây

Lăng Xuyên liền rút thanh bảo kiếm từ phía sau ra nói “Đây là thanh bảo
kiếm mà trước kia phụ hoàng đã ban tặng cho ta, so với bảo kiếm Huyền
Anh chỉ có hơn mà không hề kém. Thấy ái khanh đi xa vạn dặm, trên người
lại chẳng có thứ binh khí phòng thân nào, ta ban cho ái khanh thứ này.”

Tư Hành Phong lạnh lùng từ chối “Không cần đâu, thứ đó quý đến vậy,

Hoàng thượng vẫn nên giữ bên cạnh thì thoả đáng hơn. Vi thần đi theo hộ
tống bảo kiếm Huyền Anh, đương nhiên đã có người bảo vệ.”

“Hưm, Tiểu Phong, lúc nào ái khanh cũng đẩy quả nhân ra xa vạn dặm.

Ít nhiều gì người xưa cũng có câu 'Mười năm tu mới được duyên cùng
thuyền. Trăm năm tu mới được cùng chăn gối.' Chí ít gì thì chúng ta cũng
đã...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.