TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 182

nhanh chóng cáo lui ngay tức thì.

Tây Lăng Xuyên nhìn theo bóng dáng của Tư Hành Phong, sau đó nằm

lên long sàng, thái độ không còn hớn hở, hân hoan như trước, mà thay vào
đó, ngài tỏ ra vô cùng nghiêm nghị, sau đó bắt đầu ho sặc sụa.

Nguỵ Đức Xuyên đang đứng đợi lệnh bên ngoài điện vội vã tiến vào,

đưa chiếc khăn lo lắng kêu than “Hoàng thượng...”

Tây Lăng Xuyên xua xua tay, nhận lấy chiếc khăn, che lên khuôn miệng,

sau đó lại ho vài tiếng, khi nhìn thấy chiếc khăn trắng tinh dính đầy những
vết máu tươi, ngài mỉm cười buồn bã, thảm thương.

“Hoàng thượng.” Nguỵ công công vô cùng kinh hãi định thét lên.

Hoàng thượng đưa tay ngăn lại “Đức Xuyên, không phải hoang mang.

Chuyện ngày hôm nay quả nhân ho ra máu, tuyệt đối không được để cho
bất cứ ai biết được. Còn nữa, phái người âm thầm theo sát Hầu gia, phòng
trừ điều bất ngờ xảy ra.”

“Dạ, thưa Hoàng thượng.” Nguỵ Đức Xuyên vội vã nhận lệnh.

“Quả nhân không sao hết, một lúc nữa, ngươi hãy đi gọi Kì Chính đến

đây, nhớ là phải giữ bí mật đấy. Mật Nhi hôm nay có ngoan không? Có
chăm chỉ đọc sách không hả?” Ngài liền ngẩng đầu lên hỏi.

“Thái tử điện hạ ngoan ngoãn, nghe lời lắm ạ, ngày nào cũng hoàn thành

bài tập đúng giờ. Khi biết được Bình Viễn Hầu gia lâm bệnh, còn muốn đi
thăm hỏi, thế nhưng vì chưa hoàn thành xong bài tập, nên lại thôi.” Ngụy
Đức Xuyên bẩm lại.

“Được, đúng là làm khó cho đứa trẻ này rồi. Từ khi thằng bé ra đời, quả

nhân chưa từng bế nó tử tế lần nào, bây giờ cũng đã năm tuổi, thời gian trôi
qua nhanh thật.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.