TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 197

Nàng nghi hoặc, nhưng tình thế cấp bách, không còn thời gian để xác

định xem người này rốt cuộc là ai. Nàng mím chặt môi, giẫm lên thi thể của
tên thích khách vừa nãy, nhảy ra khỏi chiếc xe ngựa bị chém nát.

Tên thích khách khi nãy bị nàng ném thỏi ngân lượng vào đầu bây giờ

đã người một nơi, mình một nẻo. Vừa kịp đứng vững, đập vào mắt nàng là
hình ảnh một thân thể không đầu đang không ngừng tuôn máu, đột nhiên
nàng cảm thấy vô cùng chóng mặt, buồn nôn, cực kỳ khó chịu.

Nàng quay mặt sang phía khác, tìm kiếm người vừa mới cứu mạng

mình, ai ngờ lúc này một thanh đao lại đâm về phía nàng. Đúng vào thời
khắc ngàn cân treo sợi tóc thì một thanh kiếm vươn tới đỡ đường đao kia,
bất giác cắt đứt một lọn tóc của nàng.

Nàng quay sang nhìn người đã cứu mình bằng ánh mắt vừa hoảng loạn

lại vừa cảm kích, đó vẫn là người đàn ông đã cứu mạng nàng khi nãy.

Ngài lại giết chết một tên sát thủ nữa.

Ngài lườm nàng một cái rồi nghiêm nghị nói “Ngươi mau chạy xuống

phía dưới cho ta, dù có chết, cũng phải giữ kĩ chiếc tay nải đấy.”

Không ngờ là giọng của Hầu gia? Ngài đã dịch dung? Thảo nào khi nãy

nàng lại cảm thấy ánh mắt, giọng nói của ngài quen thuộc như vậy.

Hạ Phẩm Dư gật đầu đầy hoang mang, ôm chặt chiếc tay nải trước ngực

rồi ra sức chạy xuống dưới. Thế nhưng vừa chạy được vài bước, nàng quay
đầu lại vô cùng lo lắng hỏi Tư Hành Phong “Vậy còn ngài thì sao?”

Nàng thực sự không biết ngài đã dịch dung lúc nào, mới đi khỏi nơi

dừng chân ban nãy chưa đầy một tuần hương vậy mà đã xảy ra biến động
long trời lở đất, xem ra ngài đã có chuẩn bị từ trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.