TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 198

Con đường núi phía sau vô cùng hỗn loạn, đám sát thủ đột nhiên xuất

hiện đánh cho toàn bộ người hộ tống cống phẩm tan tác, khắp nơi đều là
máu tươi và xác chết. Còn Quan Quần đáng nhẽ lúc nào cũng phải ở cạnh
bên ngài lại đang đeo bảo kiếm Huyền Anh trên vai, tay cầm trường kiếm,
ngay cả mấy người A Đạt, A Côn thường xuyên đi theo sau Quan Quần
cũng đang bị một nhóm sát thủ áo đen bao vây chặt lấy. Cả đội quân chỉ còn
lại có vài người có thể đối kháng được với đám sát thủ. Đương nhiên số sát
thủ này không phải là những kẻ tầm thường, tất cả đều được huấn luyện kĩ
càng, chiêu nào cũng hiểm độc, chiêu nào cũng dồn người ta vào con đường
chết. Bọn chúng được phái tới để giết người.

“Ngươi đang lo rằng ta sẽ chết hay sao?” Tư Hành Phong lạnh lùng lên

tiếng “Cho dù nước Bạch Hổ có vong quốc thì Tư Hành Phong ta cũng
không thể chết được. Ngươi mau trốn đi cho ta, nhanh lên.”

Hạ Phẩm Dư mím chặt môi, ôm chặt lấy tay nải rồi lên tiếng thề “Tay

nải còn người còn, tay nải mất, người mất.”

“Sao mà ngươi lắm chuyện thế không biết? Còn không mau cút?” Ngài

tức giận lườm nàng, quát.

“Xin Hầu gia bảo trọng.” Dứt lời, nàng ôm chặt tay nải, không quay đầu

lại mà chạy thẳng xuống núi.

Đường núi cây cối um tùm, hai chiếc tay nải buộc trước buộc sau cản trở

lớn đến tốc độ chạy trốn của nàng. Mới chạy không được bao xa, thì một
mũi tên bay vút sượt qua bên tai nàng. Hạ Phẩm Dư hoảng hốt, kinh hãi,
chân đạp lên đá lệch sang một bên, cả người ngã xuống rồi thuận theo dốc
núi lăn thẳng xuống phía dưới.

Nàng nhẫn nhịn toàn thân đau nhức, hai tay ôm chặt lấy chiếc tay nải

phía trước ngực. Hầu gia có lệnh, dù có chết cũng phải giữ chắc lấy chiếc
tay nải này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.