TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 202

Tư Hành Phong quay sang nhìn nàng, đầu tóc rối bời, hai chiếc tay nải

buộc chặt phía trước và sau lưng, ngài bật cười nói “Ta vẫn còn chưa chết,
không cần phải vội vã khóc đưa tang vậy đâu.”

Ngài càng nói một cách bất cần, Hạ Phẩm Dư lại càng cảm thấy buồn

bã, ngay cả khi đám sát thủ khua đao múa kiếm trong xe ngựa, nàng cũng
chẳng hề sợ hãi đến mức bật khóc như lúc này. Giây phút, nước mắt nàng
tuôn trào như nước lũ, cứ theo gò má chảy xuống không ngừng.

Nàng vốn tưởng mình đã trúng tên mất mạng, vốn tưởng cả thế giới này

chẳng còn ai yêu thương, bảo vệ nàng giống như cha mẹ nữa.

Rốt cuộc vì sao lại thành ra thế này?

Ngài không nên làm vậy, ngài nên đứng một bên lạnh lùng nhìn nàng

chết dưới mũi tên kia mới phải.

Đôi bàn tay lạnh giá nắm chặt lấy y phục ngài, lúc này nàng đã khóc

không thành tiếng.

Đám sát thủ áo đen thấy vậy liền nói “Những tin đồn liên quan đến Bình

Viễn Hầu gia nhiều vô kể, nhưng chưa từng nghe nói Hầu gia gần gũi, mê
say nữ sắc, bây giờ lại vì người phụ nữ này mà cam nguyện chịu tên, đúng
là kì lạ. Người phụ nữ này tuy không phải tuyệt sắc vô song, nhưng cũng có
thể coi là xinh đẹp. Hôm nay Hầu gia chết ở đây coi như cũng đáng rồi, trên
đường đến suối vàng có người phụ nữ này làm bạn, cũng không còn cảm
thấy cô đơn. Được rồi, ta sẽ toại nguyện cho ngươi thay chủ nhân. Tiễn hai
ngươi về gặp diêm vương.” Dứt lời, hắn vung tay lên ra hiệu, mười mấy tên
sát thủ phía sau cùng dương cung, chờ đợi mệnh lệnh.

Tư Hành Phong nhìn dòng nước chảy xiết trên sông Kinh Hà, trong lòng

đã đưa ra quyết định.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.