TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 253

Hoàn toàn nằm ngoài dự liệu, Tư Hành Phong chẳng hề tức giận, nhẹ

nhàng kéo nàng ngồi cạnh bên mình, trầm giọng “Nếu cảm thấy không
thoải mái thì hãy tựa lên bờ vai của ta rồi nhắm mắt nghỉ ngơi, chỉ cần nhẫn
nhịn nhiều nhất là nửa canh giờ nữa sẽ tới nơi thôi.”

Nàng khẽ nghiêng đầu, nhẹ nhàng tựa lên bờ vai ngài, cảm nhận được

cánh tay ngài đang ôm chặt lấy thân người, thậm chí nàng còn cảm nhận
được hơi thở nhẹ nhàng của ngài. Nàng căng thẳng tới mức hai tay không
ngừng nắm chặt y phục.

Được tựa vào vai ngài, nàng cảm thấy vô cùng an tâm, mặc cho chiếc xe

ngựa không ngừng lắc, nàng vẫn nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.

Đến lúc nàng mở mắt thì hai người đã tới nơi.

Hạ Phẩm Dư nhảy khỏi xe ngựa, liền thấy hai pho sư tử đá điêu khắc

tinh tế, sinh động bằng bạch ngọc nhỏ được đặt trước cửa, bên tường trồng
những rặng trúc xanh rì, bất giác nhớ tới Nam Viện trong phủ Hầu gia.

Nàng ngẩng đầu nhìn tấm biển phía trên, trên đó có viết hai chữ màu đen

lớn “Tô Viên”, nét chữ mềm mại, uốn lượn nhưng không hề đánh mất vẻ
thoát trần phiêu linh.

Nét chữ này nhìn rất quen, hình như nàng đã thấy ở đâu rồi…

“Còn đứng ngây ra đó?” Tư Hành Phong quay sang nhìn nàng rồi bước

vào bên trong.

Là chữ của Hầu gia.

Hạ Phẩm Dư định thần, nhanh chóng bước theo sau Tư Hành Phong.

Một lão bá mặc y phục màu ghi đi trước dẫn đường, Hầu gia đi rất

nhanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.