TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 267

Người kia cũng phụ họa theo “Đúng thế, đúng thế, tối qua may mà

không uống quá nhiều.”

“Hầy, thật sự không thể nào hiểu nổi, bao nhiêu năm nay bình an, tại sao

đột nhiên lại bốc cháy chứ? Chỉ cần nghĩ tới việc ngân phiếu và y phục của
ta đã bị thiêu rụi hết, là trong lòng lại cảm thấy khó chịu. Nếu không làm
sao phải mặc bộ y phục rách nát, bẩn thỉu này ngồi đây ăn thứ đồ này chứ?”

“Huynh đài, tiền tài đều là vật ngoài thân, có tiền mà mất mạng thì còn

hưởng thụ cái chó gì. Huynh nhìn Lý ma ma, tú bà lâu năm, mặc vàng đeo
bạc, kiếm tiền xương máu của biết bao cô nương, thiếu gia xem, trong kinh
thành này có người nào nhiều tiền hơn mụ ta chứ? Huynh nhìn mụ ta xem,
hậu quả của tiền nhiều chính là bị thiêu chết ngay tại hiện trường đấy thôi.”

“Đúng thế, tối hôm qua, ta còn nghe cô nương ngủ cùng nói, gần đây

không biết Lý ma ma đột nhiên lại hưởng phúc bồng lai, đã lớn tuổi rồi vậy
mà vẫn có đàn ông bỏ tiền ra, chỉ đích danh lên giường cùng mụ ta, hơn nữa
lại còn mấy đêm liền nữa chứ! Ha ha… ha ha…”

“Hầy, huynh đài nhầm rồi, ít nhiều Lý ma ma năm xưa cũng từng là hoa

khôi tuyệt sắc. Ha ha… ha ha… có điều bây giờ, người ta trong lòng nghĩ gì
mình đâu biết được, có người vẫn ham hố của đó thì sao. Lý ma ma người
ta vui lòng, có tiền lại sảng khoái, không xuất sơn chiều lòng khách thì có là
kẻ ngốc nghếch.”

“Ha ha, chỉ đáng tiếc, đống ngân lượng đó không chịu được nóng, đều

hóa thành tro bụi hết rồi.”

“Đúng thế, đúng thế, có tiền không mạng hưởng thì còn có ích lợi gì.

Cho nên mới nói, mấy đồng ghẻ của chúng ta coi như là của đi thay người.
Mỳ tới rồi, mau ăn đi, nửa đêm chạy ra ngoài đến bây giờ vẫn chưa có
miếng gì vào bụng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.