TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 270

Hạ Phẩm Dư thấy hai người đầu mày cuối mắt, đột nhiên thấy như có gì

mắc nghẹn ở cổ không lên cũng không xuống được, vô cùng khó chịu.
Nàng thu ánh mắt, cúi đầu bắt đầu xem những miếng vải màu sắc tươi tắn,
tuyệt đẹp. Thực ra nàng chẳng hề để tâm đến việc may y phục mới, chỉ có
điều ngài đã lên tiếng, ít nhất nàng cũng phải chọn lựa được một vài khúc
vải cho phải đạo. Nàng tùy tiện đưa tay sờ vài khúc màu xanh mực cạnh
bên mà chẳng mấy để tâm.

“Yến Nhi, ngươi nói xem màu sắc nào thì hợp với ta? Hôm nay ta không

muốn chọn màu vàng, màu hồng gì đó nữa…” Người thiếu nữ áo hồng đột
nhiên lên tiếng, giọng nói vừa ngọt ngào, vừa mềm mại lại vừa lảnh lót,
khiến người ta mát dịu cả lòng.

Câu nói này ngoài mặt thì nói với người hầu bên cạnh, nhưng thực chất

lại dành cho Tư Hành Phong.

Ngay sau đó, liền thấy Tư Hành Phong khẽ ho vài tiếng, nói với chưởng

quầy “Thái thúc, thời gian trước không phải chúng ta nhập một lô vải từ
nước Thanh Long về sao?”

Thái thúc liền đáp “Những thứ đó ở ngay phía đối diện, khúc vải mà vị

cô nương kia đang đặt tay lên chính là khúc vải sau cùng của lô hàng ấy
rồi!”

Người thiếu nữ áo hồng vừa nghe thấy vậy lập tức bước tới gần.

Hạ Phẩm Dư đang định rút tay ra thì một bàn tay thon thả trắng muốt đặt

lên trên rồi nói “Chưởng quầy, ta lấy hết khúc vải này luôn.” Giọng nói
mềm mại, dịu dàng, chính là của vị cô nương áo hồng khi nãy.

Theo phản xạ, Hạ Phẩm Dư rút tay lại, ngước mắt lên liền thấy vị cô

nương áo hồng kia cũng đang nhìn mình.

Theo phép lịch sự, Hạ Phẩm Dư khẽ gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.