TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 300

Bỗng phía sau vang lên tiếng bước chân quen thuộc, là Quan Quần.

Ngài quay người, Quan Quần nhanh chóng tiến lại hành lễ.

Tư Hành Phong liền nói “Có chuyện gì thế?”

“Lúc nãy thuộc hạ vừa nhận được phi cáp truyền thư từ trong cung tới.”

Quan Quần vừa nói vừa đưa bồ câu đưa thư tới.

Tư Hành Phong rút ống trúc buộc bên chân bồ câu xuống, mở ra, trên đó

có viết “Lâu ngày ái khanh không quay về, quả nhân vô cùng nhớ thương,
cho ái khanh thêm thời gian một tháng nữa. Vô cùng mong nhớ.” Phía cuối
của bức thư còn vẽ một mặt cười.

Từ khi ngài gặp phải thích khách, sau đó an toàn đến hoàng triều Kim

Bích, đã lãng phí không biết bao nhiêu thời gian. Ban đầu Tây Lăng Xuyên
vốn dĩ cho ngài hạn định một tháng, chỉ còn một vài ngày nữa là thời gian
một tháng trôi qua. Bây giờ lại cho ngài thêm một tháng nữa, đó đã là giới
hạn cực điểm mà Tây Lăng Xuyên có thể chịu đựng. Tuy rằng trước giờ
Tây Lăng Xuyên chưa từng thể hiện cảm xúc ra ngoài mặt, nhưng qua bức
thư này, ngài có thể biết Tây Lăng Xuyên đang vội vã thúc ngài quay về, sợ
là kinh thành Vân Hổ sắp có biến động.

Nước Bạch Hổ xưa nay thân thiện, hòa hữu, nên không bao giờ ngại

việc phong quan tước cho người nước khác, chỉ cần hết lòng tận trung với
nước Bạch Hổ thì họ thậm chí còn hoan nghênh vạn phần. Có điều đối với
người nước Chu Tước thì có một ngoại lệ. Những năm gần đây, triều đình
phát hiện quan chức địa vị cao xuất thân là người nước Chu Tước càng
ngày càng nhiều, các giao dịch mua bán binh khí ở vùng biên cương ngày
càng gia tăng, khiến cho các nước khác bất mãn, vậy nên Bạch Hổ không
thể không đề phòng, có điều lại chẳng thể nào diệt cỏ tận gốc.

Một tháng trước, đột nhiên gặp nạn ở dốc Bình Dương, số sát thủ thân

hình, đao pháp đều không giống như người nước Bạch Hổ, thậm chí còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.