TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 351

Nàng khẽ ho vài tiếng “Huynh ôm người ta thế này mà đi ra ngoài thì

phải chuẩn bị bộ y phục tử tế cho người ta chứ?”

A Đạt mặt đỏ tía tai, vội vã biện giải “Cô nương này không phải là ta…”

A Đạt còn chưa nói hết lời thì nàng đã nghe thấy tiếng nói của Tư Hành

Phong vang lên từ phía sau “A Đạt.”

Hạ Phẩm Dư quay người, đã thấy Tư Hành Phong đứng ngay trước mặt

nàng. Đi theo phía sau là Quan Quần, trong tay đang cầm một tấm áo khoác
ngoài, lúc này đang nhanh chóng tiến lại che lên cho người phụ nữ kia,
đồng thời cũng che kín cả đầu người đó lại.

Quan Quần vỗ lên người A Đạt ra hiệu cho A Đạt đi trước.

Hạ Phẩm Dư đứng ngây người tại chỗ, nhìn theo bóng dáng của ba

người đàn ông dần khuất, lúc này nàng thực sự muốn biết, rốt cuộc vị cô
nương xuất thân chốn thanh lâu kia là ai? Sau đó lại suy ngẫm xem tại sao
lúc nãy dùng cơm, Tư Hành Phong vừa nghe thấy ba chữ Vạn Hoa lầu đã
vội vã bỏ đi? Đoạn đối thoại nghe được tại Thái Bạch lầu lúc nãy với
chuyện vừa xong không ngừng hiện lên trong tâm trí nàng, Hứa Bích Nhu
phải chăng chính là cô nương thanh lâu bất tỉnh được A Đạt vác trên vai khi
nãy?

Suy nghĩ này khiến nàng nhíu chặt đôi mày, lí trí nói với nàng rằng, có

một vài nơi cấm kị không thể chạm tới hoặc vượt qua, thế nhưng tình cảm
càng lúc càng sâu đậm trong lòng nàng khiến nàng muốn đi tìm hiểu rõ xem
rốt cuộc ngài đang làm những gì, nghĩ những gì?

Mâu thuẫn và đấu tranh sau cùng cũng chẳng chiến thắng nổi niềm khát

khao trong lòng, nỗi khát khao mãnh liệt này như thứ tà thuật mê hoặc
nàng, chỉ dẫn nàng phải tiến lên tìm hiểu mọi chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.