TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 353

Đi hết con đường dài, nàng không biết bản thân đã làm thế nào mà đi

qua đoạn đường đầy rẫy ăn mày trước đó. Khẽ thở dài một tiếng, nàng đưa
mắt nhìn ra xung quanh, bên trái thấy một khu rừng nhỏ, cành lá rơi rụng
khắp nơi, chim chóc thi nhau ca hót, bay lượn, bên phải có một cái giếng,
cách cái giếng không xa là một ngôi nhà lụp xụp, cũ kĩ. Nhìn từ xa, thân gỗ
đã cũ, tường thì vỡ nát, xiêu vẹo, mùi ẩm mốc xộc lên khắp nơi, không khí
thoang thoảng mùi vị khó chịu không diễn tả bằng lời.

Nơi này tĩnh mịch khác hẳn với cảnh tượng đám ăn mày tụ tập huyên

náo trên con phố ban nãy, hoàn toàn không phải là chỗ mà người ta hay lui
tới.

Nàng đã đến sai chỗ.

Đang do dự không biết có nên quay lại chỗ ăn mày tập trung ban nãy

hay là tiếp tục tìm đường ra, thì lúc này tiếng thét quen thuộc bỗng vang lên
từ căn nhà rách nát “Hứa Văn Hổ, ngươi là tên súc sinh.”

Nàng không hề đến nhầm chỗ, là Tư Hành Phong, giọng nói quen thuộc

đó, nàng tuyệt đối không thể nghe nhầm.

Trái tim nàng đập loạn, cảm giác vô cùng khó chịu, nàng đưa tay đặt lên

ngực, nhẹ nhàng tiến lại gần căn nhà lụp xụp. Lúc này một giọng nói lạ lẫm
khác bỗng nức nở run rẩy khẩn cầu “Mấy vị đại gia, ta không hề quen biết
mấy người, rốt cuộc mấy người muốn sao đây ?”

Nàng đi vòng qua phía vách bên căn nhà, thông qua cánh cửa sổ nát

bươm thận trọng nhìn vào phía trong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.